Thời thơ ấu, con người thường khao khát được đi xa để khám phá thế giới và phát triển bản thân; khi trưởng thành con người ta lại khát khao được trở về với cội nguồn "đi để trở về". lớp 9>
Thời thơ ấu, tâm hồn trẻ thơ luôn tràn đầy những ước mơ khám phá. Thế giới rộng lớn với muôn vàn điều kỳ thú như một bức tranh đầy màu sắc, thôi thúc chúng ta bước ra khỏi vòng tay của gia đình, của quê hương để tìm kiếm những điều mới lạ.
Tổng hợp Đề thi vào 10 có đáp án và lời giải
Toán - Văn - Anh
Dàn ý
I. Mở bài
- Dẫn dắt: Trong cuộc sống, mỗi con người đều trải qua hành trình trưởng thành với nhiều khát khao, ước mơ khác nhau.
- Giới thiệu ý kiến: Ý kiến trên thể hiện quy luật tâm lý và hành trình trải nghiệm của con người – từ khao khát đi xa để khám phá, đến mong muốn được quay về với nơi bắt đầu, nơi thân thương nhất.
II. Thân bài
1. Giải thích ý kiến
- Thời thơ ấu: Trẻ con thường tò mò, háo hức với thế giới rộng lớn bên ngoài. Việc “đi xa” thể hiện mong muốn được học hỏi, trải nghiệm, khẳng định bản thân.
- Khi trưởng thành: Sau khi đi qua nhiều va vấp, con người nhận ra giá trị của quê hương, gia đình – những điều bình dị nhưng thiêng liêng. “Trở về” là trở về với nguồn cội, tìm lại sự bình yên.
2. Phân tích – Bàn luận
- “Đi xa” giúp con người trưởng thành hơn, có thêm kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm sống.
- Tuy nhiên, càng trải nghiệm nhiều, con người càng thấm thía giá trị của tình thân, của quê hương – nơi gắn bó sâu đậm về mặt tinh thần.
- “Đi để trở về” không chỉ là hành trình thể xác mà còn là sự trở về trong tâm hồn, hướng về những giá trị bền vững.
- Khẳng định: Cả hai giai đoạn đều quan trọng – đi xa để phát triển bản thân, và trở về để gìn giữ bản sắc, cội nguồn.
3. Liên hệ thực tế
- Ví dụ: Những du học sinh, người làm ăn xa quê, sau thời gian dài thường muốn trở về quê hương.
- Các tác phẩm nghệ thuật như bài hát "Đi để trở về" của Soobin Hoàng Sơn truyền tải mạnh mẽ thông điệp này.
III. Kết bài
- Khẳng định lại ý nghĩa sâu sắc của ý kiến: Đó là quy luật cảm xúc, là sự trưởng thành trong nhận thức.
- Rút ra bài học: Biết trân trọng hành trình của mình – dám đi xa để trưởng thành, nhưng cũng luôn ghi nhớ và hướng về cội nguồn yêu thương.
Bài siêu ngắn Mẫu 1
Thời thơ ấu, tâm hồn trẻ thơ luôn tràn đầy những ước mơ khám phá. Thế giới rộng lớn với muôn vàn điều kỳ thú như một bức tranh đầy màu sắc, thôi thúc chúng ta bước ra khỏi vòng tay của gia đình, của quê hương để tìm kiếm những điều mới lạ. Sự tò mò, khát vọng chinh phục những điều chưa biết, đó chính là động lực thúc đẩy chúng ta đi xa, trải nghiệm và học hỏi. Chúng ta muốn tự mình khám phá, tự mình trưởng thành, tự mình tạo dựng nên một tương lai tươi sáng.
Tuy nhiên, khi trưởng thành, sau những chuyến đi dài, sau những trải nghiệm thăng trầm của cuộc sống, con người ta lại bắt đầu nhận ra giá trị đích thực của gia đình, của quê hương. Những ký ức tuổi thơ, những tình cảm thân thương, những giá trị văn hóa truyền thống… tất cả đều trở nên sâu sắc và ý nghĩa hơn bao giờ hết. Lúc này, khát vọng trở về cội nguồn không chỉ là một sự khao khát về mặt thể xác mà còn là một sự trở về về mặt tinh thần. Chúng ta tìm về nơi chôn nhau cắt rốn, tìm về những người thân yêu, tìm về sự bình yên và an toàn mà chỉ có gia đình và quê hương mới mang lại.
Sự khao khát được đi xa và trở về không phải là hai khát vọng đối lập nhau mà là hai mặt của cùng một vấn đề. Đi xa giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn, tích lũy kinh nghiệm, trưởng thành hơn trong cuộc sống. Trở về giúp chúng ta củng cố giá trị bản thân, tìm thấy sự cân bằng và hạnh phúc đích thực. Sự kết hợp hài hòa giữa hai khát vọng này sẽ giúp chúng ta sống trọn vẹn, ý nghĩa hơn. Đi xa để trải nghiệm, để học hỏi, để trưởng thành, rồi trở về để chia sẻ, để đóng góp, để vun đắp cho gia đình và xã hội. Đó chính là một vòng tuần hoàn đẹp đẽ, một hành trình không ngừng nghỉ của cuộc đời mỗi người.
Ý kiến “đi để trở về” là một chân lý sâu sắc về cuộc đời con người. Khát vọng đi xa và trở về là hai khát vọng song hành, bổ sung cho nhau, tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh về hành trình sống của mỗi cá nhân. Chỉ khi nào chúng ta cân bằng được hai khát vọng này, chúng ta mới có thể sống trọn vẹn và hạnh phúc.
Bài siêu ngắn Mẫu 2
Trong hành trình cuộc sống, mỗi con người đều trải qua những giai đoạn trưởng thành với những khát vọng và suy nghĩ khác nhau. Có một ý kiến rất sâu sắc rằng: “Thời thơ ấu, con người thường khao khát được đi xa để khám phá thế giới và phát triển bản thân; khi trưởng thành con người ta lại khao khát được trở về với cội nguồn – 'đi để trở về'.” Câu nói ấy không chỉ thể hiện quy luật cảm xúc tự nhiên, mà còn phản ánh hành trình phát triển toàn diện của con người.
Thuở nhỏ, khi thế giới ngoài kia còn bao điều mới lạ, ta thường mong muốn được bước ra khỏi vùng an toàn, khám phá chân trời mới. Đó là khát khao chính đáng – được học hỏi, trải nghiệm, va chạm để trưởng thành hơn. Việc “đi xa” không chỉ mang nghĩa vật lý, mà còn là biểu tượng cho sự vươn lên, phát triển bản thân cả về tri thức lẫn nhân cách.
Thế nhưng, khi đã trưởng thành, khi đã đi qua đủ đầy thử thách và trải nghiệm cuộc sống, con người ta lại thường hướng về nơi bắt đầu – gia đình, quê hương, tuổi thơ. Lúc ấy, ta mới thấu hiểu rằng có những giá trị bền vững không nằm ở đâu xa, mà chính là tình thân, là ký ức tuổi thơ, là những điều thân thuộc nhất. “Trở về” không chỉ là trở về mặt không gian, mà còn là sự trở về trong tâm hồn, tìm lại chính mình giữa nhịp sống hối hả.
Thực tế cho thấy, rất nhiều người trẻ từng ra đi học tập, làm việc nơi đất khách sau cùng đều mong muốn quay về quê hương, cống hiến cho nơi đã nuôi dưỡng mình. Bài hát “Đi để trở về” cũng đã chạm đến cảm xúc ấy – một hành trình không chỉ là sự đi xa, mà còn là hành trình yêu thương và gắn bó.
Từ đó, ta rút ra bài học quý giá: hãy dũng cảm đi xa để lớn khôn, nhưng đừng bao giờ quên nơi mình đã bắt đầu. Bởi lẽ, “đi” để trưởng thành, nhưng “trở về” mới là khi ta thực sự hiểu và trân quý cuộc sống.
Bài tham khảo Mẫu 1
Mỗi người đều có một cuộc sống riêng, một lựa chọn riêng. Tuổi thơ của tôi gắn bó với làng quê, với cánh đồng thẳng cánh cò bay, với triền đê xanh thắm bóng dừa, bóng chuối. Lớn lên, rời xa phố thị, tôi mới thấy, trong nhịp thở hối hả của cuộc sống hiện đại, ít ai còn nhớ hoặc dành thời gian trở về với làng quê. Ấy vậy mà, có những người, dù cuộc sống đủ đầy nơi phố thị hoa lệ, họ vẫn luôn đau đáu một nỗi niềm nhớ quê, để rồi, tháng ngày đếm từng giờ từng phút mong ngóng được trở về. Có lẽ, đúng như ai đó từng nói: "Đi thật xa để trở về".
Vậy "đi thật xa để trở về" là gì? Đó là khi chúng ta rời xa mái nhà, rời xa vòng tay cha mẹ để bước vào cuộc sống mới, để trải nghiệm, để khám phá. Và rồi, sau tất cả những bộn bề lo toan, chúng ta lại mong ngóng được trở về bên vòng tay cha mẹ, được sà vào bát canh chua mẹ nấu, được nghe tiếng cười rộn rã của cả gia đình.
Quả thật, mỗi người chúng ta, dù đi đâu về đâu cũng luôn có một nơi để trở về, đó là nhà. Dù có mệt mỏi hay vấp ngã ngoài kia thì khi trở về nhìn ngắm căn phòng của mình, nhìn thấy bố mẹ khỏe mạnh thì mọi vất vả, lo âu trong cuộc sống dường như tan biến hết. Nhà là nơi để trở về, là nơi mà chúng ta luôn luôn thuộc về. Cho dù có vấp ngã hay gặp khó khăn ngoài xã hội thì khi trở về nhà sẽ luôn có người sẵn sàng dang rộng vòng tay che chở, bao bọc ta. Ngôi nhà thân yêu, nơi có những người thân yêu luôn chờ đón ta trở về.
Nhà là nơi nuôi dưỡng tâm hồn ta, là nơi cho ta sự sống, là nơi luôn có những người yêu thương, quý giả của chúng ta. Vì vậy, đừng nên mải chạy theo những ồn ào, xô bồ của cuộc sống mà quên mất rằng gia đình, nhà cửa cũng đang rất nhớ bạn. Hãy cố gắng cân bằng giữa sự nghiệp và gia đình vì gia đình là điều duy nhất khiến chúng ta có thể sống vì nó mỗi ngày.
Có một nhà văn đã từng nói: "Hãy bước ra khỏi tổ ấm của mình để đi tới những vùng đất lạ và rồi lúc hoàng hôn buông xuống bạn sẽ luôn có nơi để trở về đó là gia đình. Đúng như vậy, trong cuộc sống, chúng ta phải đi nhiều nơi, khám phá nhiều thứ thì mới biết trân trọng cái gọi là "gia đình". Cũng bởi vì, dù đi đâu về đâu cũng sẽ có một nơi để ta trở về khi yếu đuối, một nơi luôn chấp nhận những lỗi lầm và chưa bao giờ từ bỏ ta trên đường đời.
Nguyễn Huy Thiệp đã từng nói: "Hãy bước ra khỏi tổ ấm của mình để đi tới những vùng đất lạ", câu nói này có ý nghĩa sâu sắc, nó khuyên chúng ta nên thoát ra khỏi vỏ bọc của bản thân để đi đến những chân trời mới, để khám phá những điều thú vị đang chờ đợi ta ở ngoài kia. Bước ra khỏi vùng an toàn của mình không hề dễ dàng, nhưng nếu không dám mạo hiểm thì liệu chúng ta có thể trưởng thành hơn được không? Chỉ khi dám dấn thân thì chúng ta mới có cơ hội học hỏi, trải nghiệm và phát triển bản thân.
Câu nói này gợi cho tôi nhớ đến nhân vật Pê-xcốp trong tác phẩm "Tôi đã học tập như thế nào?" của nhà văn Nga M. Go-rơ-ki. Cậu bé Pê-xcốp chịu nhiều bất hạnh do thiếu thốn tình cảm của cha mẹ ngay từ khi còn nhỏ. Cuộc sống lang thang, chịu đựng đòn roi, chửi mắng tàn nhẫn của bà cô đã khiến cậu bé sớm nhận thức được nỗi đau khổ của thân phận mình. Sau này, khi trở thành một nhà văn nổi tiếng, ông đã viết lại quãng đời thơ ấu đầy nước mắt ấy. Qua đó, ông muốn gửi gắm thông điệp tới bạn đọc rằng: Chính những năm tháng vật vờ phiêu bạt đã tạo dựng cuộc đời ông.
Ngày nay, cũng có rất nhiều bạn trẻ tham gia các hoạt động tình nguyện, các chương trình giao lưu quốc tế để trao đổi ngôn ngữ, văn hóa. Những hoạt động này không chỉ giúp các bạn trẻ có thêm nhiều trải nghiệm mới mẻ mà còn góp phần xây dựng hình ảnh Việt Nam thân thiện, mến khách trong mắt bạn bè quốc tế.
Tóm lại, "Đi để trở về" là hành trình mà mỗi người chúng ta đều phải trải qua. Chúng ta đi để khám phá thế giới, để trưởng thành và để tìm về với cội nguồn. Dù đi đâu về đâu, chúng ta vẫn luôn hướng về gia đình, về quê hương.
Bài tham khảo Mẫu 2
Cuộc sống là một chặng hành trình không ngừng khám phá trải nghiệm và trưởng thành. Có ý kiến cho rằng "Thời thơ ấu con người thường khao khát đi xa để khám phá thế giới và phát triển bản thân, khi trưởng thành con người ta lại khao khát được trở về". Ở mỗi giai đoạn ta lại mang những khát khao và hoài bão khác nhau. Quan niệm "đi để trở về" không chỉ phản ánh quy luật của cuộc đời mà còn là một triết lý sâu sắc về sự trưởng thành và giá trị cội nguồn trong mỗi cá nhân.
Có thể khẳng định đây là một sự chiêm nghiệm sâu sắc. Khi còn thơ ấu con người luôn mang những khát khao được đi xa và nhìn ngắm thể giới rộng lớn để tìm hiểu học hỏi và khẳng định bản thân. Mỗi người đều có ước mơ bay xa muốn thoát khỏi cái nôi quen thuộc của quê hương để tìm đến những chân trời mới- nơi chứa đựng biết bao điều thú vị đang chờ đợi. Trong một tâm thế sẵn sàng của tuổi trẻ, cái tuổi tràn đầy nhiệt huyết và sức sống dạt dào. Đây là giai đoạn con người với khát vọng được tự do khám phá và xây dựng sự nghiệp. Chính nhờ những chuyến đi ấy ta được học hỏi thêm nhiều điều, được nhìn thấy khung cảnh tươi đẹp và được kết giao với những người bạn mới. Quá trình này đã giúp con người trưởng thành hơn qua những khó khăn thử thách phải đối mặt. Thanh xuân- chặng hành trình tươi đẹp và rực rỡ, chuyến tàu của những ước mơ và khát vọng chinh phục đỉnh cao và khẳng định chính mình.
Thế nhưng, sau những tháng ngày xông pha và sống trọn vẹn với những khát vọng cháy bỏng cảu tuổi trẻ, con người ta lại càng thấm thía hơn những giá trị của quê hương, cội nguồn. Sau những va vấp để trưởng thành chúng ta nhận ra nơi bình yên và ấm áp nhất vẫn là mái nhà thân thương, nơi có mẹ có cha và gai đình luôn chờ ta trở về. Khi trưởng thành đến một độ tuổi nhất định chúng ta không còn muốn một cuộc sống xô bồ với những nhịp sống vội vã và tấp nập nữa. Giờ đây trong trái tim ta lại muốn được trở về quê nhà yêu dấu bình yên. Đó là quy luật tất yếu cảu cuộc đời: Đi để học hỏi và trưởng thành nhưng cuối cùng chúng ta lại tìm về những gì gần gũi quen thuộc- cội nguồn quê hương.
Hiểu được quy luật tất yếu này, mỗi người cần thấy được sự đáng giá của tuổi trẻ và sự đắt giá của nơi gửi về. Dù có đi đâu hãy luôn nhớ rằng quê hương vẫn luôn là điểm tựa vững chắc là nơi trái tim tìm về sau những chuyến đi xa. Hãy đi để trở về. Hãy sống hết mình với thanh xuân rực rỡ khám phá thế giới rộng lớn và trưởng thành. Nhưng rồi khi đã đủ trải đời hãy trở về nơi thanh bình nhất- nơi tâm hồn ta thực sự thuộc về đó là cội nguồn thiêng liêng.
Bài tham khảo Mẫu 3
Cuộc sống là một hành trình dài mà mỗi con người đều phải bước đi và trải nghiệm. Trong hành trình ấy, chúng ta không ngừng lớn lên, va chạm với thế giới rộng lớn để khám phá bản thân. Có một ý kiến rất đáng suy ngẫm rằng: “Thời thơ ấu, con người thường khao khát được đi xa để khám phá thế giới và phát triển bản thân; khi trưởng thành con người ta lại khao khát được trở về với cội nguồn – ‘đi để trở về’.” Câu nói ấy không chỉ phản ánh một quy luật tâm lý phổ biến mà còn thể hiện sự trưởng thành trong nhận thức và tình cảm của mỗi người.
Khi còn nhỏ, trong mắt ta thế giới như một cuốn sách kỳ diệu đang chờ được mở ra. Ta mơ ước được rời khỏi mái nhà nhỏ bé, được đặt chân đến những vùng đất xa lạ, được học hỏi, chinh phục và khẳng định bản thân. Đó là khát khao tự nhiên và chính đáng. Đi xa không chỉ là đi về mặt địa lý mà còn là sự bứt phá, là con đường để mỗi người hoàn thiện mình hơn qua những trải nghiệm quý giá. Những bài học từ cuộc sống, từ thành công đến thất bại, từ niềm vui đến nỗi buồn, chính là hành trang giúp ta trưởng thành.
Thế nhưng, khi đã đi qua những cung bậc của cuộc đời, đã nếm trải đủ dư vị ngọt – bùi – cay – đắng, con người lại dần nhận ra giá trị thiêng liêng của những điều tưởng chừng đơn giản: mái ấm gia đình, tiếng nói quê hương, vòng tay cha mẹ. Càng đi xa, ta càng thấy nhớ thương, càng thấm thía hai tiếng “quê nhà”. Lúc ấy, trong sâu thẳm tâm hồn, ta mong muốn được trở về, không chỉ để nghỉ ngơi mà còn để tìm lại chính mình – con người thật sự của mình sau những bon chen ngoài kia.
“Đi để trở về” – đó không chỉ là một hành động mà là một triết lý sống. Đi xa để mở rộng tầm nhìn, để lớn lên và cống hiến, nhưng đừng quên gốc rễ của mình. Dù có đi bao xa, quê hương vẫn là nơi chốn bình yên nhất để trở về, là nơi ta có thể buông bỏ mọi bộn bề để sống thật với cảm xúc của mình. Cũng như bao người con xa xứ, đi thật xa mới thấu hiểu giá trị của mái ấm, mới nhận ra rằng đôi khi hạnh phúc không nằm ở nơi phồn hoa, mà là ở nơi ta đã bắt đầu.
Câu nói trên là một lời nhắc nhở sâu sắc. Hãy cứ đi, cứ ước mơ và trải nghiệm, nhưng cũng hãy luôn giữ trong tim mình một chốn để quay về. Bởi lẽ, đi để lớn, nhưng trở về để sống trọn vẹn hơn với tình yêu thương và những giá trị bền vững trong cuộc đời.


- Là học sinh, em nghĩ nên ứng xử như thế nào trước những lời khuyên của người lớn tuổi? lớp 9
- Người xưa có câu: “Ngọc còn có vết” để nói đến việc con người không ai hoàn hảo, ai cũng có thể mắc sai lầm lớp 9
- Viết bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ về sự chia sẻ của cộng đồng để hạn chế tình cảnh bất hạnh của trẻ em trong xã hội hiện đại lớp 9
- Viết bài văn nghị luận đề xuất giải pháp khắc phục tình trạng lừa đảo qua mạng Internet. lớp 9
- Bầu ơi thương lấy bí cùng/Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn. Em hiểu như thế nào về lời khuyên trong câu ca dao trên? lớp 9
>> Xem thêm
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 9 - Kết nối tri thức - Xem ngay
Các bài khác cùng chuyên mục
- Thời thơ ấu, con người thường khao khát được đi xa để khám phá thế giới và phát triển bản thân; khi trưởng thành con người ta lại khát khao được trở về với cội nguồn "đi để trở về". lớp 9
- Là học sinh, em nghĩ nên ứng xử như thế nào trước những lời khuyên của người lớn tuổi? lớp 9
- Người xưa có câu: “Ngọc còn có vết” để nói đến việc con người không ai hoàn hảo, ai cũng có thể mắc sai lầm lớp 9
- Viết bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ về sự chia sẻ của cộng đồng để hạn chế tình cảnh bất hạnh của trẻ em trong xã hội hiện đại lớp 9
- Em hãy viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích đoạn thơ dưới đây: Ông nhớ ngôi nhà/ Nhớ từng góc phố...lớp 9
- Thời thơ ấu, con người thường khao khát được đi xa để khám phá thế giới và phát triển bản thân; khi trưởng thành con người ta lại khát khao được trở về với cội nguồn "đi để trở về". lớp 9
- Là học sinh, em nghĩ nên ứng xử như thế nào trước những lời khuyên của người lớn tuổi? lớp 9
- Người xưa có câu: “Ngọc còn có vết” để nói đến việc con người không ai hoàn hảo, ai cũng có thể mắc sai lầm lớp 9
- Viết bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ về sự chia sẻ của cộng đồng để hạn chế tình cảnh bất hạnh của trẻ em trong xã hội hiện đại lớp 9
- Em hãy viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích đoạn thơ dưới đây: Ông nhớ ngôi nhà/ Nhớ từng góc phố...lớp 9