Phân tích bài thơ "Mùa thu" của Trần Đức Cường lớp 9>
Giới thiệu về tác giả Trần Đức Cường và bài thơ "Mùa thu".
Tổng hợp đề thi học kì 2 lớp 9 tất cả các môn - Kết nối tri thức
Toán - Văn - Anh - KHTN - Lịch sử và Địa lí
Dàn ý
I. Mở bài
- Giới thiệu về tác giả Trần Đức Cường và bài thơ "Mùa thu".
- Nêu chủ đề của bài thơ: Mùa thu là thời điểm chuyển giao, khắc họa cảnh sắc và tâm trạng mùa thu trong không gian học đường, gắn liền với hình ảnh mùa thu về với sự trở lại của học sinh.
II. Thân bài
- Cảnh sắc mùa thu đến nhẹ nhàng
+ Bài thơ mở đầu với sự xuất hiện của mùa thu một cách nhẹ nhàng, không vội vã, tạo cảm giác thanh thoát.
+ Hình ảnh “Xôn xao cánh sóng mặt hồ” gợi lên không gian yên bình nhưng cũng đầy sức sống của mùa thu
+ Màu xanh trên tán phượng và “hứng từng hạt nắng tròn vo” miêu tả một mùa thu trong trẻo, tươi mới và đầy sinh động.
- Sự chuyển mình từ mùa hạ sang mùa thu
+ “Sân trường mùa hạ đi qua” gợi lên sự chia tay với mùa hè, với những hình ảnh “lá vàng rơi thầm lặng”, mang đến cảm giác lặng lẽ, cô đơn của sự thay đổi.
+ Sự chuyển biến của không gian học đường, lúc này đã chìm trong không khí yên tĩnh, sâu lắng của mùa thu.
+ Hình ảnh "hơi thở mùa thu" làm tăng thêm tính thi vị, gần gũi
- Hình ảnh mùa thu trong không gian tựu trường
+ Hình ảnh “từng hồi trống vọng” trong sáng mai tạo ra không khí sôi động, chuyển mình từ không khí vắng lặng sang một mùa tựu trường đầy niềm vui.
+ “Hàng cây nghiêng mình chào đón” như một sự đón nhận, sự khởi đầu mới trong mùa thu.
+ Không khí náo nức, tươi mới của mùa thu, của ngày tựu trường. Tất cả đều vui tươi, hân hoan chào đón mùa học mới.
III. Kết bài
- Nhấn mạnh lại vẻ đẹp của mùa thu trong bài thơ: Mùa thu là mùa chuyển giao đầy thơ mộng, yên bình và lãng mạn, gắn với không khí học đường, với hình ảnh học sinh trở lại trường.
- Nhấn mạnh thông điệp bài thơ: Mùa thu không chỉ là mùa của thiên nhiên mà còn là mùa của cảm xúc, mùa của sự khởi đầu mới, của niềm vui và hy vọng
Bài siêu ngắn Mẫu 1
Trong bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường, tác giả đã khéo léo vẽ nên một bức tranh mùa thu vừa dịu dàng, vừa rực rỡ, phản chiếu tâm hồn non trẻ và những khát vọng học tập tràn đầy nhiệt huyết.
Bài thơ mở ra với hình ảnh mùa thu “chợt đến” mang theo hơi ấm của sự chuyển mình trong tự nhiên. Tác giả sử dụng hình ảnh mùa thu để ẩn dụ cho thời khắc chuyển giao, đặc biệt là sự giao thoa giữa mùa hè và mùa thu. Hơn thế, mùa thu ở đây còn là thời điểm đánh dấu một khởi đầu mới khi ngôi trường trở nên sống động hơn với sự trở lại của học sinh. Qua đó, bài thơ gửi gắm thông điệp về niềm tin, về sự khởi đầu tươi mới.
Ở câu thơ đầu tiên, từ “nhẹ nhàng” đã đặt nền cho một mùa thu xuất hiện một cách bất ngờ nhưng mang vẻ đẹp riêng. Sự “chợt đến” ấy khiến ta liên tưởng đến những khoảnh khắc thiêng liêng khi thiên nhiên chuyển mình, khi những cơn gió nhẹ thổi qua.
Tiếp đó, hình ảnh “xôn xao cánh sóng mặt hồ” mang đến cảm giác sống động, như thể mặt hồ cũng không chịu yên lặng mà phản chiếu một niềm hân hoan mát lành của mùa thu. Không gian được tô điểm thêm bởi “màu xanh bừng trên tán phượng” biểu hiện cho sức sống mới, cho một mùa thu tràn đầy sức trẻ và hy vọng. Câu thơ “Hứng từng hạt nắng tròn vo” như một khúc ca ca ngợi vẻ đẹp của ánh sáng. Hình ảnh ấy vừa gợi lên sự tinh khiết, vừa biểu trưng cho những điều trọn vẹn, đầy ý nghĩa trong cuộc sống.
Tiếp theo phần mở đầu thiên nhiên, bài thơ chuyển dần sang khung cảnh quen thuộc của sân trường – nơi gắn bó với bao kỷ niệm học trò. Ở đây, “sân trường mùa hạ đi qua” như một lời trầm tư của thời gian, khi mùa hè rộn rã, náo nhiệt dần tàn phai để nhường chỗ cho sự chuyển mình của mùa thu. Hình ảnh “ngôi trường thanh cao trầm lắng” được nhân hóa qua cách diễn đạt vừa trang nghiêm vừa nhẹ nhàng, như một người bạn già đợi chờ những bước chân trở về. Ngôi trường không chỉ là địa điểm học tập, mà còn là nơi lưu giữ biết bao ký ức, bao ước mơ và khát vọng của tuổi trẻ.
Những âm vang “từng hồi trống” vang lên như tiếng báo hiệu của một khởi đầu mới, của một năm học đầy hứa hẹn. Tiếng trống không chỉ là âm thanh mà còn mang theo thông điệp của sự thức tỉnh, của lòng nhiệt huyết và sự hối hả của thời gian. Hình ảnh “hàng cây nghiêng mình chào đón” khiến cho thiên nhiên như cũng biết bày tỏ niềm vui, chào đón những tâm hồn trẻ trung, nhiệt huyết trở về mái trường.
Bài thơ khép lại với hình ảnh của mái trường thân yêu, nơi được ví như “thiên đường xanh” – biểu tượng của ước mơ và khát vọng. “Cánh cổng thân yêu” không chỉ đơn thuần là nơi vào cổng của ngôi trường mà còn là biểu tượng của sự chào đón, của cánh cửa mở ra thế giới kiến thức bao la. Hình ảnh “thiên đường xanh” gợi lên một không gian lý tưởng, nơi mà mọi ước mơ được vun đắp, nơi mà mỗi học trò được chắp cánh bay cao, tỏa sáng trong hành trình khám phá tri thức. Hành động “bước vội” của các em học sinh đã thể hiện sự háo hức, nhiệt tình, toát lên tinh thần của tuổi trẻ – luôn khao khát được học hỏi, được trải nghiệm và được chinh phục những thử thách mới.
Bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh sắc thiên nhiên hay khung cảnh học đường, mà còn chứa đựng những tầng ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và con người. Mỗi hình ảnh, mỗi câu chữ trong bài thơ như được chạm khắc bằng tâm hồn của tác giả – một tâm hồn trân trọng quá khứ, yêu mến hiện tại và luôn hướng về tương lai tươi sáng. Mùa thu, với tất cả vẻ đẹp và sự trầm tư của nó, đã trở thành chất liệu tuyệt vời để tác giả kể lại câu chuyện của những năm tháng học trò.
Nhìn chung, bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường là một tác phẩm tinh tế, đượm buồn mà không kém phần nhiệt huyết. Qua từng câu thơ, tác giả đã khắc họa một cách sống động bức tranh thiên nhiên chuyển mình cùng với không khí hân hoan của ngày tựu trường.
Bài siêu ngắn Mẫu 2
Bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường đã khắc họa bức tranh mùa thu dịu dàng, tươi sáng, đồng thời thể hiện niềm vui hân hoan của học sinh trong ngày tựu trường.
Mở đầu bài thơ, tác giả miêu tả khoảnh khắc thu đến một cách nhẹ nhàng nhưng đầy tinh tế. Mùa thu đến không ồn ào mà "chợt đến" một cách bất ngờ nhưng đầy dịu dàng. Cảnh sắc thiên nhiên cũng dần chuyển mình với "cánh sóng mặt hồ" gợn nhẹ, hàng cây phượng thay vì đỏ rực trong hè nay đã khoác lên mình màu xanh tươi mới. Hình ảnh "hứng từng hạt nắng tròn vo" là một cách diễn đạt đầy sáng tạo, gợi lên vẻ đẹp lung linh của những giọt nắng đọng trên tán lá.
Tiếp nối bức tranh thu ấy là khung cảnh sân trường khi hè vừa đi qua. Mùa hè sôi động đã khép lại, nhường chỗ cho những chiếc lá vàng rơi "thầm lặng”. Hình ảnh ngôi trường được nhân hóa với nét "thanh cao trầm lắng", như đang lặng lẽ đón nhận sự chuyển mình của mùa thu.
Âm thanh "từng hồi trống vọng" vang lên như báo hiệu một năm học mới bắt đầu. Hình ảnh "hàng cây nghiêng mình chào đón" mang đến cảm giác ấm áp, như thể thiên nhiên cũng hòa chung niềm vui với thầy trò trong ngày đặc biệt này. Những học sinh từ khắp nơi lại tụ họp về, mang theo niềm hân hoan, háo hức sau kỳ nghỉ hè dài.
Bài thơ khép lại với một hình ảnh đẹp đẽ về mái trường – nơi chắp cánh ước mơ cho bao thế hệ học trò.
Tác giả đã dùng hình ảnh ẩn dụ "thiên đường xanh" để diễn tả ngôi trường – nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò. Sự háo hức, mong chờ thể hiện qua hành động "bước vội", như thể các em học sinh không thể chờ thêm giây phút nào để được gặp lại bạn bè, thầy cô, để tiếp tục hành trình khám phá tri thức.
Với ngôn ngữ tinh tế, hình ảnh giàu sức gợi và giọng thơ trong sáng, bài thơ không chỉ miêu tả thiên nhiên mà còn khơi dậy trong lòng người đọc những rung cảm về tuổi học trò – quãng thời gian hồn nhiên và ý nghĩa nhất trong cuộc đời.
Tóm lại, bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường đã vẽ nên một bức tranh mùa thu nhẹ nhàng, trong trẻo, đồng thời gợi nhớ những ký ức đẹp đẽ về ngày tựu trường.
Bài siêu ngắn Mẫu 3
Bài thơ Mùa thu của tác giả Trần Đức Cường đã khái quát những nét đặc trưng, những liên tưởng và rung cảm của lòng mình khi nhìn mảnh sân trường quen thuộc vương đầy hương sắc mùa thu.
Mùa thu trong thơ Trần Đức Cường nhẹ nhàng quen thuộc với mọi người. Hai từ “xôn xao” đã nói lên cái sốt ruột, cái vội vàng và cả nỗi vui mừng ẩn chứa trong đó. Tiết trời thay đổi, cái nắng nhạt dần, phượng gom từng hạt nắng mùa thu để làm xanh cho tán lá. “Hạt nắng tròn vo” là hạt nắng được phản chiếu qua lớp thấu kính xuất hiện trên mặt lá. Tác giả Trần Đức Cường muốn chuyển tải trạng thái của “nắng” qua hạt sương thu.
Cái nắng mùa hạ qua đi, hơi thở dịu dàng của mùa thu tỏa lan ra cả mảnh sân trường quen thuộc. Mùa hạ đi qua, mùa thu tiếp đến. Sân trường vắng bóng học trò, chiếc lá vàng rơi thầm lặng một mình. Cảnh vật như cũng chìm trong ưu tư, trong hơi thở của mùa thu, cả ngôi trường thanh cao kia cũng vậy. Cả khổ thơ được tác giả nén chặt lại với cảm giác ngôi trường sắp chìm trong quên lãng trong cảnh sắc mùa thu.
“Rồi trong một sáng mai kia
Bỗng nhiên từng hồi trống vọng.”
Cái nghiêng mình chào đón của hàng cây với người bạn thân yêu của mình là cô cậu học sinh buổi tựu trường. Cụm từ “Thiên đường xanh” đã thể hiện niềm tin, ước vọng và những giấc mơ trong trẻo của các em học sinh khi nghĩ về tương lai của mình.
Bài thơ Mùa thu khép lại trước ngày khai giảng năm học mới, để lại trong lòng chúng ta những suy tưởng, những tình cảm đặc biệt về ngôi trường thân yêu của mình với cõi lòng rộng mở:
“Em cùng bạn bè bước vội
Hòa vui trong buổi tựu trường.”
Bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường đã vẽ nên một bức tranh mùa thu nhẹ nhàng, trong trẻo, đồng thời gợi nhớ những ký ức đẹp đẽ về ngày tựu trường
Bài tham khảo Mẫu 1
Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của đất trời. Mùa thu gắn bó với thi ca đến nỗi chỉ cần xem xét thơ viết về mùa thu qua các thời đại cũng có thể thấy được phần nào các thời đại thơ ca. Không chỉ là mùa của thiên nhiên chuyển mình, mùa thu còn gợi nhớ đến hình ảnh mái trường, những con đường quen thuộc và những ký ức tuổi học trò ngọt ngào. Trong bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường, tác giả đã khéo léo vẽ nên một bức tranh mùa thu vừa dịu dàng, vừa rực rỡ, phản chiếu tâm hồn non trẻ và những khát vọng học tập tràn đầy nhiệt huyết.
Bài thơ mở ra với hình ảnh mùa thu “chợt đến” mang theo hơi ấm của sự chuyển mình trong tự nhiên. Tác giả sử dụng hình ảnh mùa thu để ẩn dụ cho thời khắc chuyển giao, đặc biệt là sự giao thoa giữa mùa hè và mùa thu, giữa những cơn gió hạ nóng nực và hơi se lạnh của thu. Hơn thế, mùa thu ở đây còn là thời điểm đánh dấu một khởi đầu mới khi ngôi trường – nơi gắn bó tình cảm, là “thiên đường xanh” – trở nên sống động hơn với sự trở lại của học sinh từ bốn phương. Qua đó, bài thơ gửi gắm thông điệp về niềm tin, về sự khởi đầu tươi mới và khát vọng học tập của tuổi trẻ.
Mở đầu bài thơ, Trần Đức Cường dẫn dắt người đọc bước vào không gian mùa thu với những hình ảnh nhẹ nhàng, tinh tế qua đoạn thơ:
"Nhẹ nhàng mùa thu chợt đến
Xôn xao cánh sóng mặt hồ
Màu xanh bừng trên tán phượng
Hứng từng hạt nắng tròn vo."
Ở câu thơ đầu tiên, từ “nhẹ nhàng” đã đặt nền cho một mùa thu không hề gầm rú, mà chợt xuất hiện một cách bất ngờ nhưng đầy đặn vẻ đẹp riêng. Sự “chợt đến” ấy khiến ta liên tưởng đến những khoảnh khắc thiêng liêng khi thiên nhiên chuyển mình, khi những cơn gió nhẹ thổi qua, khơi gợi cảm xúc mộc mạc nhưng sâu sắc. Tiếp đó, hình ảnh “xôn xao cánh sóng mặt hồ” mang đến cảm giác sống động, như thể mặt hồ cũng không chịu yên lặng mà phản chiếu một niềm hân hoan mát lành của mùa thu. Không gian được tô điểm thêm bởi “màu xanh bừng trên tán phượng” – một hình ảnh khá bất ngờ bởi phượng thường nổi bật với sắc đỏ rực rỡ của mùa hè, nhưng giờ đây lại khoác lên mình chiếc áo màu xanh, biểu hiện cho sức sống mới, cho một mùa thu tràn đầy sức trẻ và hy vọng. Câu thơ “Hứng từng hạt nắng tròn vo” như một khúc ca ca ngợi vẻ đẹp của ánh sáng, khi những tia nắng yếu ớt nhưng rạng ngời được “hứng” lên, như những hạt ngọc quý, tròn trịa và đầy đủ, lan tỏa sự ấm áp nhẹ nhàng của mùa thu. Hình ảnh ấy vừa gợi lên sự tinh khiết, vừa biểu trưng cho những điều trọn vẹn, đầy ý nghĩa trong cuộc sống.
Tiếp theo phần mở đầu thiên nhiên, bài thơ chuyển dần sang khung cảnh quen thuộc của sân trường – nơi gắn bó với bao kỷ niệm học trò:
"Sân trường mùa hạ đi qua
Để lá vàng rơi thầm lặng
Ngôi trường thanh cao trầm lắng
Chìm trong hơi thở mùa thu."
Ở đây, “sân trường mùa hạ đi qua” như một lời trầm tư của thời gian, khi mùa hè rộn rã, náo nhiệt dần tàn phai để nhường chỗ cho sự chuyển mình của mùa thu. Những chiếc lá vàng rơi “thầm lặng” không chỉ thể hiện sự chuyển giao của tự nhiên mà còn gửi gắm thông điệp về sự trôi qua của tuổi trẻ, những khoảnh khắc không thể nào quay lại. Hình ảnh “ngôi trường thanh cao trầm lắng” được nhân hóa qua cách diễn đạt vừa trang nghiêm vừa nhẹ nhàng, như một người bạn già đợi chờ những bước chân trở về. Ngôi trường không chỉ là địa điểm học tập, mà còn là nơi lưu giữ biết bao ký ức, bao ước mơ và khát vọng của tuổi trẻ. Nó “chìm trong hơi thở mùa thu”, một cách diễn đạt đầy nhân văn, khiến cho không gian ấy trở nên thiêng liêng, đượm buồn mà cũng đầy hy vọng.
Bức tranh mùa thu càng trở nên sống động khi không khí của ngày tựu trường tràn ngập trong từng con chữ:
"Rồi trong một sáng mai kia
Bỗng nhiên từng hồi trống vọng
Hàng cây nghiêng mình chào đón
Học sinh từ bốn phương về."
Những âm vang “từng hồi trống” vang lên như tiếng báo hiệu của một khởi đầu mới, của một năm học đầy hứa hẹn. Tiếng trống không chỉ là âm thanh mà còn mang theo thông điệp của sự thức tỉnh, của lòng nhiệt huyết và sự hối hả của thời gian. Trong khoảnh khắc ấy, sự im lặng của mùa thu bị phá vỡ bởi niềm vui náo nức của ngày tựu trường. Hình ảnh “hàng cây nghiêng mình chào đón” mang đậm tính nhân hóa, khiến cho thiên nhiên như cũng biết bày tỏ niềm vui, chào đón những tâm hồn trẻ trung, nhiệt huyết trở về mái trường. Các học sinh, từ bốn phương hội tụ lại, mang theo những câu chuyện, những kỷ niệm riêng, và chung tay tạo nên một bức tranh rực rỡ, tràn đầy sức sống của tuổi học trò sau kỳ nghỉ hè dài.
Bài thơ khép lại với hình ảnh của mái trường thân yêu, nơi được ví như “thiên đường xanh” – biểu tượng của ước mơ và khát vọng:
"Sau cánh cổng thân yêu kia
Một 'thiên đường xanh' đang đợi
Em cùng bạn bè bước vội
Hòa vui trong buổi tựu trường."
“Cánh cổng thân yêu” không chỉ đơn thuần là nơi vào cổng của ngôi trường mà còn là biểu tượng của sự chào đón, của cánh cửa mở ra thế giới kiến thức bao la. Hình ảnh “thiên đường xanh” gợi lên một không gian lý tưởng, nơi mà mọi ước mơ được vun đắp, nơi mà mỗi học trò được chắp cánh bay cao, tỏa sáng trong hành trình khám phá tri thức. Hành động “bước vội” của các em học sinh đã thể hiện sự háo hức, nhiệt tình, toát lên tinh thần của tuổi trẻ – luôn khao khát được học hỏi, được trải nghiệm và được chinh phục những thử thách mới. Không khí “hòa vui” của buổi tựu trường như một lời khẳng định, khẳng định rằng dù thời gian có trôi đi, nhưng những ký ức về mái trường, về những ngày tháng học trò luôn là những giá trị vô giá, luôn sống mãi trong trái tim mỗi người.
Bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh sắc thiên nhiên hay khung cảnh học đường, mà còn chứa đựng những tầng ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và con người. Mỗi hình ảnh, mỗi câu chữ trong bài thơ như được chạm khắc bằng tâm hồn của tác giả – một tâm hồn trân trọng quá khứ, yêu mến hiện tại và luôn hướng về tương lai tươi sáng. Mùa thu, với tất cả vẻ đẹp và sự trầm tư của nó, đã trở thành chất liệu tuyệt vời để tác giả kể lại câu chuyện của những năm tháng học trò. Đó là những ngày tháng ngây thơ, trong trẻo, nơi mà mỗi khoảnh khắc được thắp sáng bởi niềm tin, ước mơ và khát vọng vươn tới tri thức. Chính nhờ những hình ảnh đầy gợi cảm ấy, bài thơ đã khơi dậy trong lòng người đọc những rung cảm sâu sắc, khiến ai nấy không khỏi nhớ về một thời đã qua – thời của những buổi tựu trường, thời của những giấc mơ bay bổng và niềm tin vào một ngày mai tươi sáng hơn.
Nhìn chung, bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường là một tác phẩm tinh tế, đượm buồn mà không kém phần nhiệt huyết. Qua từng câu thơ, tác giả đã khắc họa một cách sống động bức tranh thiên nhiên chuyển mình cùng với không khí hân hoan của ngày tựu trường. Mùa thu không chỉ là mùa của những thay đổi về cảnh sắc, mà còn là mùa của cảm xúc, của những kỷ niệm học trò – những ký ức đẹp, những giấc mơ và hoài bão luôn sống mãi trong tim mỗi con người. Với ngôn từ trau chuốt, hình ảnh giàu sức gợi và giọng thơ mộc mạc, bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của thời gian, của tuổi trẻ và của những ước mơ không bao giờ tắt. Mỗi khi đọc lại bài thơ, người ta như được sống lại những khoảnh khắc hạnh phúc, được quay trở lại với mái trường thân yêu – nơi chứa đựng bao niềm vui, nỗi buồn và cả những hy vọng trọn vẹn của một thời đã qua, của một thời không thể nào quên.
Bài tham khảo Mẫu 2
Mùa thu luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca Việt Nam. Đó không chỉ là mùa của thiên nhiên chuyển mình mà còn là mùa của những cảm xúc lắng đọng, đặc biệt gắn liền với hình ảnh mái trường và tuổi học trò. Bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường đã khắc họa bức tranh mùa thu dịu dàng, tươi sáng, đồng thời thể hiện niềm vui hân hoan của học sinh trong ngày tựu trường.
Mở đầu bài thơ, tác giả miêu tả khoảnh khắc thu đến một cách nhẹ nhàng nhưng đầy tinh tế:
"Nhẹ nhàng mùa thu chợt đến
Xôn xao cánh sóng mặt hồ
Màu xanh bừng trên tán phượng
Hứng từng hạt nắng tròn vo."
Mùa thu đến không ồn ào mà "chợt đến" một cách bất ngờ nhưng đầy dịu dàng. Cảnh sắc thiên nhiên cũng dần chuyển mình với "cánh sóng mặt hồ" gợn nhẹ, hàng cây phượng thay vì đỏ rực trong hè nay đã khoác lên mình màu xanh tươi mới. Hình ảnh "hứng từng hạt nắng tròn vo" là một cách diễn đạt đầy sáng tạo, gợi lên vẻ đẹp lung linh của những giọt nắng đọng trên tán lá.
Tiếp nối bức tranh thu ấy là khung cảnh sân trường khi hè vừa đi qua:
"Sân trường mùa hạ đi qua
Để lá vàng rơi thầm lặng
Ngôi trường thanh cao trầm lắng
Chìm trong hơi thở mùa thu."
Mùa hè sôi động đã khép lại, nhường chỗ cho những chiếc lá vàng rơi "thầm lặng", gợi lên sự thay đổi nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa của thời gian. Hình ảnh ngôi trường được nhân hóa với nét "thanh cao trầm lắng", như đang lặng lẽ đón nhận sự chuyển mình của mùa thu, tạo nên một không gian vừa trang nghiêm, vừa thơ mộng.
Sự tĩnh lặng ấy bỗng chốc bị phá vỡ bởi không khí rộn ràng của ngày tựu trường:
"Rồi trong một sáng mai kia
Bỗng nhiên từng hồi trống vọng
Hàng cây nghiêng mình chào đón
Học sinh từ bốn phương về."
Âm thanh "từng hồi trống vọng" vang lên như báo hiệu một năm học mới bắt đầu. Hình ảnh "hàng cây nghiêng mình chào đón" mang đến cảm giác ấm áp, như thể thiên nhiên cũng hòa chung niềm vui với thầy trò trong ngày đặc biệt này. Những học sinh từ khắp nơi lại tụ họp về, mang theo niềm hân hoan, háo hức sau kỳ nghỉ hè dài.
Bài thơ khép lại với một hình ảnh đẹp đẽ về mái trường – nơi chắp cánh ước mơ cho bao thế hệ học trò:
"Sau cánh cổng thân yêu kia
Một 'thiên đường xanh' đang đợi
Em cùng bạn bè bước vội
Hòa vui trong buổi tựu trường."
Tác giả đã dùng hình ảnh ẩn dụ "thiên đường xanh" để diễn tả ngôi trường – nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò. Sự háo hức, mong chờ thể hiện qua hành động "bước vội", như thể các em học sinh không thể chờ thêm giây phút nào để được gặp lại bạn bè, thầy cô, để tiếp tục hành trình khám phá tri thức.
Tóm lại, bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường đã vẽ nên một bức tranh mùa thu nhẹ nhàng, trong trẻo, đồng thời gợi nhớ những ký ức đẹp đẽ về ngày tựu trường. Với ngôn ngữ tinh tế, hình ảnh giàu sức gợi và giọng thơ trong sáng, bài thơ không chỉ miêu tả thiên nhiên mà còn khơi dậy trong lòng người đọc những rung cảm về tuổi học trò – quãng thời gian hồn nhiên và ý nghĩa nhất trong cuộc đời.
Bài tham khảo Mẫu 3
Mùa thu, mùa của nhớ nhung, mùa của những kỉ niệm đẹp, mùa của cảm hứng và sáng tạo. Mùa thu cũng là mùa lứa tuổi học trò trở lại trường sau ba tháng nghỉ hè dài đằng đẵng. Bài thơ Mùa thu của tác giả Trần Đức Cường đã gói trọn trong bốn khổ thơ sáu chữ khái quát những nét đặc trưng, những liên tưởng và rung cảm của lòng mình khi nhìn mảnh sân trường quen thuộc vương đầy hương sắc mùa thu.
Mùa thu trong thơ Trần Đức Cường nhẹ nhàng quen thuộc với mọi người. Hai từ “xôn xao” đã nói lên cái sốt ruột, cái vội vàng và cả nỗi vui mừng ẩn chứa trong đó. Tiết trời thay đổi, cái nắng nhạt dần, phượng gom từng hạt nắng mùa thu để làm xanh cho tán lá. “Hạt nắng tròn vo” là hạt nắng được phản chiếu qua lớp thấu kính xuất hiện trên mặt lá. Tác giả Trần Đức Cường muốn chuyển tải trạng thái của “nắng” qua hạt sương thu.
Cái nắng mùa hạ qua đi, hơi thở dịu dàng của mùa thu tỏa lan ra cả mảnh sân trường quen thuộc:
“Sân trường mùa hạ đi qua
Để lá vàng rơi thầm lặng
Ngôi trường thanh cao trầm lắng
Chìm trong hơi thở mùa thu.”
Mùa hạ đi qua, mùa thu tiếp đến. Sân trường vắng bóng học trò, chiếc lá vàng rơi thầm lặng một mình. Cảnh vật như cũng chìm trong ưu tư, trong hơi thở của mùa thu, cả ngôi trường thanh cao kia cũng vậy. Cảnh và vật trong khổ thơ này cô đơn và hiu quạnh vì thiếu vắng học sinh và thầy, cô giáo.
“Rồi trong một sáng mai kia
Bỗng nhiên từng hồi trống vọng.”
Cái nghiêng mình chào đón của hàng cây với người bạn thân yêu của mình là cô cậu học sinh buổi tựu trường.
“Sau cánh cổng thân yêu kia
Một “thiên đường xanh” đang đợi.”
Niềm tin, ước vọng và những giấc mơ trong trẻo của các em học sinh khi nghĩ về tương lai của mình được đặt cả vào sau cánh cổng trường và giấc mơ đó đang hiện dần lên theo năm tháng.
Bài thơ Mùa thu khép lại trước ngày khai giảng năm học mới, để lại trong lòng chúng ta những suy tưởng, những tình cảm đặc biệt về ngôi trường thân yêu của mình với cõi lòng rộng mở:
“Em cùng bạn bè bước vội
Hòa vui trong buổi tựu trường.”
Bài thơ Mùa thu của Trần Đức Cường đã vẽ nên một bức tranh mùa thu nhẹ nhàng, trong trẻo, đồng thời gợi nhớ những ký ức đẹp đẽ về ngày tựu trường


- Phân tích bài thơ Quê hương của Trúc Quỳnh lớp 9
- Cảm nhận về bài thơ "Mẹ" của Trần Khắc Tám lớp 9
- Phân tích bài thơ "Nhớ ngoại" của Bảo Ngọc lớp 9
- Phân tích bài thơ "Mẹ và cánh đồng" của Trần Văn Lợi lớp 9
- Viết bài nghị luận phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của tác phẩm "Trưa hè" của Bàng Bá Lân lớp 9
>> Xem thêm
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 9 - Kết nối tri thức - Xem ngay
Các bài khác cùng chuyên mục
- Phân tích bài thơ Bầu trời trên giàn mướp của nhà thơ Hữu Thỉnh lớp 9
- Viết bài nghị luận phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của tác phẩm "Trưa hè" của Bàng Bá Lân lớp 9
- Trong một bài thơ đề tặng con gái, nhà thơ Chế Lan Viên nhắc nhở: Ta cúi xuống đất/Hí hửng nhặt tìm từng cái kim rơi vụn vặt lớp 9
- Phân tích bài thơ song thất lục bát “Thương mẹ” của Đặng Minh Mai lớp 9
- Phân tích bài thơ "Mẹ và cánh đồng" của Trần Văn Lợi lớp 9
- Phân tích bài thơ Bầu trời trên giàn mướp của nhà thơ Hữu Thỉnh lớp 9
- Viết bài nghị luận phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của tác phẩm "Trưa hè" của Bàng Bá Lân lớp 9
- Trong một bài thơ đề tặng con gái, nhà thơ Chế Lan Viên nhắc nhở: Ta cúi xuống đất/Hí hửng nhặt tìm từng cái kim rơi vụn vặt lớp 9
- Phân tích bài thơ song thất lục bát “Thương mẹ” của Đặng Minh Mai lớp 9
- Phân tích bài thơ "Mẹ và cánh đồng" của Trần Văn Lợi lớp 9