Sự tích hoa dạ lan hương


0:00
/
2:52
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Sự tích hoa d lan hương

Thuở xưa, ở làng nọ có ông lão chuyên làm vườn. Ngày nào cũng vậy, ông luôn chăm chỉ làm việc bên những luống hoa từ sáng sớm cho tới khi tối muộn.

Nhờ bàn tay chăm sóc của ông, những mầm cây rất nhanh đã trổ lộc rồi phát triển tươi tốt, đơm bông. Vườn cây của ông luôn tỏa ra mùi hương nhẹ nhàng từ những bông hoa đẹp.

Một hôm, đang trên đường trở về nhà, ông gặp một cái cây bị người ta nhổ bỏ và vứt bên đường. Cây hoa đã héo rũ, khi ông vừa nhấc nó lên thì cánh hoa rơi rụng hết. Thấy cây tuy héo nhưng mầm cây còn sống nên ông lão nhặt đem về. Ông ươm cây dưới bóng râm, ngày ngày chăm bón, nâng niu. Nhờ thế, cây nhanh chóng sống lại.

Cuộc sống thường ngày của ông lão vô cùng bận rộn. Ông chăm sóc cái cây hôm trước đem về rất cẩn thận, nhưng khi cây nở hoa lại chẳng có thời gian mà ngắm. Vì vậy, cây có vẻ buồn lắm. Khi ông lão có thời gian để ngả lưng trên chõng tre đầu hè thì cũng là lúc trời đã về khuya. Nhưng buổi đêm trời đen như mực, ông lão mắt đã kém nên không thể nhìn được vẻ xinh đẹp kì diệu của hoa. Hơn nữa giống cây ấy tuy màu sắc rất đẹp, rất sặc sỡ nhưng mùi hương chỉ nhè nhẹ, thoang thoảng.

Nghĩ đến đây, cây lại càng thấy buồn. Nó ước gì có phép màu để bông hoa nở ra có mùi thơm kì diệu, như vậy ông lão dù không nhìn thấy vẫn có thể thưởng thức được hương thơm của nó. Hương thơm ấy sẽ thay nó an ủi, vỗ về và giúp ông có một giấc ngủ thoải mái.

Ngày qua ngày, không lúc nào cây hoa kia thôi nghĩ về ước muốn của mình. Không lâu sau, điều ước của hoa khiến bà Chúa hoa cảm động, bà đã giúp nó thực hiện ước mơ của mình.

Cây hoa đã bất chấp tất cả, đánh đổi vẻ đẹp rực rỡ, kiêu sa của mình để biến thành một loài cây bé nhỏ tầm thường nhưng lại có hương thơm nồng đậm. Nó chỉ mong mùi hương của mình đem lại niềm vui và sự thoải mái cho ông lão. Loài hoa lạ đó, ngày nay chúng ta gọi là dạ lan hương.

Cây dạ lan hương với những bông hoa nhỏ màu hồng phớt xanh, nở thành từng chùm, tỏa ra mùi thơm nồng nàn và bay rất xa. Tuy hình dáng hoa mảnh mai, giản dị nhưng lại có tâm hồn thuần khiết và hương thơm làm say đắm lòng người.

Bài học rút ra

Sự hi sinh thầm lặng:

  • Cây hoa đã từ bỏ vẻ ngoài rực rỡ, kiêu sa để trở thành một loài cây nhỏ bé, tầm thường. Sự hi sinh này xuất phát từ mong muốn mang lại niềm vui và sự thoải mái cho ông lão, người đã cứu và chăm sóc nó.
  • Vẻ đẹp của sự hi sinh là vẻ đẹp cao cả nhất. Đôi khi, từ bỏ những thứ quý giá của bản thân để mang lại hạnh phúc cho người khác mới là điều ý nghĩa nhất.

Lòng biết ơn và sự nhân hậu:

  • Cây hoa thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đối với ông lão, người đã không ngần ngại nhặt nó về và chăm sóc. Sự biết ơn đó đã thôi thúc nó ước ao có thể đền đáp lại bằng cách tỏa ra hương thơm an ủi ông lão.
  • Lòng biết ơn là một đức tính tốt đẹp. Hãy luôn ghi nhớ và trân trọng những hành động tử tế mà người khác dành cho mình.

Đố vui qua truyện Sự tích hoa dạ lan hương


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Sự tích hoa sen - Truyện cổ tích

    Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ có hai cô bé mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Một người hát xẩm nghèo đã thương tình đưa hai em về nuôi. Ngoài việc lo cơm ăn, áo mặc, ông còn dạy cho các em những điệu múa, bài hát mà mình biết.

  • Sự tích cây huyết dụ - Truyện cổ tích

    Xưa có một bác đồ tể chuyên mua lợn về giết thịt để mang bán ở chợ. Nhà bác ta ở bên cạnh một ngôi chùa làng. Hàng ngày, vào lúc mờ sáng là lúc sư cụ bên chùa theo lệ thường thức dậy tụng kinh.

  • Sự tích quả dưa bở - Truyện cổ tích

    Ngày xửa ngày xưa, có cặp vợ chồng nhà nọ chăm chỉ làm lụng mà vẫn không đủ ăn. Họ thường phải đi xin thóc gạo của những người trong bản.

  • Sự tích cá chép hóa rồng - Truyện cổ tích

    Xưa kia, khi trời đất mới hình thành, Trời đã làm ra mưa gió. Nước từ mưa làm nên sông, biển và những sinh vật sống trong nước được Trời tạo ra trước tiên, đó chính là khởi nguồn phát sinh ra mọi thứ.

  • Bích câu kỳ ngộ - Truyện cổ tích

    Vào đời Hồng Đức, có một người học trò nghèo, sớm mồ côi cha mẹ, trọ học ở phường Bích Câu, phía Nam thành Thăng Long. Chàng rất hay chữ, tuy chưa đỗ đạt gì nhưng người ta vẫn gọi là Tú Uyên.

>> Xem thêm