

Đọc hiểu Bố tôi (Nguyễn Ngọc Thuần) | Luyện đề đọc hiểu Văn 8>
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi: BỐ TÔI Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi. Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:
BỐ TÔI
Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.
Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.
Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con mình vừa gửi thư về”. Mẹ tôi hỏi “Thư đâu?”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Ôi, con mình viết chữ đẹp quá! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc rằng không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?”. Ông nói: “Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.
(Theo Nguyễn Ngọc Thuần)
(Nguyễn ngọc Thuần sinh năm 1972 ở Bình Thuận. Ông là cây bút chuyên sáng tác cho trẻ em. Các tác phẩm của ông được viết bằng cả tấm lòng yêu trẻ thơ, hóa thân thành một người bạn đồng trang lứa tạo nên thế giới trong từng trang văn sự giản dị, thân thuộc, bình yên, trong sáng, tinh khiết như tâm hồn của trẻ nhỏ, ngôn từ, giọng văn đầy chất cổ tích, tạo cảm giác đa chiều trong mối quan hệ giữa các nhân vật với nhau hay nhân vật với độc giả)
Truyện được kể theo ngôi thứ mấy? Dấu hiệu nhận biết?
Chú ý lời của người kể chuyện
- Truyện được kể theo ngôi thứ nhất.
- Dấu hiệu nhận biết: Người kể chuyện xưng “Tôi”. Điều này cho thấy câu chuyện được kể từ góc nhìn của nhân vật chính, người trực tiếp trải nghiệm những sự kiện trong câu chuyện.
Mỗi lần nhận thư con, người bố có hành động gì?

Qua chi tiết: “Ông nói: ‘Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả’. Em hiểu gì thêm về người cha trong câu chuyện?

Chỉ ra và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ trong câu sau: “Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt.”

Đọc câu chuyện, thông điệp nào có ý nghĩa nhất với em? Vì sao?



- Đọc hiểu Thà chết còn hơn | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Tí bụi (Quế Hương) - Đề 2 | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Giàn bầu trước ngõ (Nguyễn Ngọc Tư) | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Quả trứng vàng (Tạ Duy Anh) | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Quê hương (Đào Quốc Thịnh) | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
>> Xem thêm
Các bài khác cùng chuyên mục
- Đọc hiểu Bố tôi (Nguyễn Ngọc Thuần) | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Vì sao bầu trời lúc bình minh và hoàng hôn thường có máu sắc đẹp | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Đất nứt con bọ hung | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Thà chết còn hơn | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Tí bụi (Quế Hương) - Đề 2 | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Bố tôi (Nguyễn Ngọc Thuần) | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Vì sao bầu trời lúc bình minh và hoàng hôn thường có máu sắc đẹp | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Đất nứt con bọ hung | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Thà chết còn hơn | Luyện đề đọc hiểu Văn 8
- Đọc hiểu Tí bụi (Quế Hương) - Đề 2 | Luyện đề đọc hiểu Văn 8