Viết bài văn kể lại truyện cổ tích Sọ Dừa theo lời của người vợ hoặc Sọ Dừa lớp 5


1. Mở bài: Hóa thân vào cô Út và giới thiệu câu chuyện sắp kể (câu chuyện về mối duyên giữa mình và Sọ Dừa) 2. Thân bài: Hóa thân vào cô út và kể theo trình tự câu chuyện - Sự ra đời thần kì của Sọ Dừa: + Mẹ Sọ Dừa uống nước mưa trong sọ dừa mà hoài thai

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Dàn ý chi tiết

1. Mở bài:  Hóa thân vào cô Út và giới thiệu câu chuyện sắp kể (câu chuyện về mối duyên giữa mình và Sọ Dừa)

2. Thân bài: Hóa thân vào cô út và kể theo trình tự câu chuyện

 - Sự ra đời thần kì của Sọ Dừa:

+ Mẹ Sọ Dừa uống nước mưa trong sọ dừa mà hoài thai

+ Hình dáng kì lạ, không giống người thường

 - Chuyện tình duyên giữa cô út và Sọ Dừa, Sọ Dừa đỗ trạng nguyên:

+ Đưa cơm

+ Thách cưới

- Biến cố bị hãm hại của cô út và sự đoàn tụ của vợ chồng

3. Kết Bài: Hóa thân vào cô út suy nghĩ về câu chuyện vừa kể

Bài văn siêu ngắn

            Tôi là Sọ Dừa, một trạng nguyên trẻ tuổi của nước ta. Cuộc đời tôi là một câu chuyện được rất nhiều người kể cho nhau nghe như một câu chuyện cổ tích ý nghĩa.

            Mẹ của tôi nhờ uống nước đọng trong gáo dừa khô mà sinh ra tôi. Lúc ấy, tôi tròn lông lốc như cái gáo dừa nên mới được mẹ đặt tên là Sọ Dừa. Thương mẹ, tôi xin đi chăn bò cho nhà phú ông. Nhờ tài thổi sáo, tôi đã giúp đàn bò béo tốt hơn nên phú ông tin tưởng lắm. Ngày nào, cô Út nhà phú ông cũng đưa cơm cho tôi. Sự lương thiện của cô khiến em quý cô lắm, nên xin mẹ cưới cô về làm vợ. Được cô đồng ý, tôi quyết tâm trở về lột xác, hoàn toàn trở về hình dáng con người. Tôi cũng biến ra nhiều vàng bạc để cô Út được cưới về nhà tôi một cách linh đình. Sau hôn lễ, tôi quyết tâm học hành, và thi đỗ Trạng Nguyên. Tôi còn được nhà vua cử đi sứ nước ngoài nữa. Trước lúc đi, dự cảm sẽ có tai họa ập đến, tôi dặn vợ luôn mang theo vài thứ để phòng thân. Nhờ vậy, mà vợ tôi đã sống sót được trên hoang đảo, sau khi bị hai người chị xấu xa hãm hại trên biển.

            Sau lần ấy, vợ chồng tôi may mắn đoàn tụ khi tàu của tôi đi ngang qua đảo hoang. Trở về nhà, vợ chồng tôi quyết không rời xa nhau nữa. Còn hai người chị xấu xa kia thì bỏ đi biệt xứ.

Bài tham khảo Bài mẫu 1

            Tôi là Sọ Dừa, sứ giả của nước Nam, tôi mới trở về nước sau chuyến đi xa. Niềm hạnh phúc của tôi trọn vẹn hơn khi tôi đã gặp lại người vợ yêu quý của mình. Tôi bùi ngùi nhớ lại câu chuyện về cuộc đời sóng gió, thử thách của chính mình.

            Bố mẹ tôi rất nghèo nhưng ăn ở hiền lành, chẳng làm hại ai bao giờ. Bố mẹ tôi phải làm thuê cho gia đình phú ông giàu có. Ẩy vậy mà đã năm mươi tuổi mà vẫn chưa có được một mụn con. Mẹ tôi rất buồn khổ về việc này. Thế rồi, vào một hôm trời nắng to, bà vào rừng lấy củi, vì khát quá mà không tìm thấy suối, lại thấy cái sọ dừa bên gốc cây đựng đầy nước mưa, bà liền bưng lên uống khiến mẹ tôi có mang. Chính vì uống nước mưa trong sọ dừa, nên sau này khi mẹ tôi sinh ra tôi một đứa bé không chân, không tay mà biết nói, nên mẹ tôi thương để lại nuôi, và đặt tên cho tôi là Sọ Dừa.

            Cha tôi mất khi tôi chưa ra đời, nên mẹ tôi càng vất vả hơn. Tôi thấy thế bèn xin mẹ đi chăn bò thuê cho nhà phú ông. Hằng ngày, tôi đến nhà phú ông lăn đàn bò ra đồng vào buổi sáng, chiều lại lăn về. Tôi chăn cả đàn bò, con nào con ấy đều căng tròn, béo tốt nên phú ông rất vừa ý. Nhà phú ông có ba cô con gái, buổi trưa vẫn thay nhau mang cơm ra đồng cho tôi. Tôi biết cô cả, cô hai vì thấy thân hình tôi dị dạng, nên hắt hủi tôi. Còn cô út lại rất thương tôi. Từ khi biết mình có phép lạ nên những lúc rảnh tôi bỏ lốt sọ dừa hóa thân thành cậu bé, ngồi trông đàn bò và thổi sáo. Một hôm, đương lúc ngồi thổi sáo một mình, tôi thấy bên bụi cây có tiếng động lạ. Giật mình, tôi chui ngay vào chiếc vỏ dừa.

            Tôi xin với mẹ, sang nhà phú ông hỏi con gái ông làm vợ. Phú ôn chê gia đình tôi nghèo khó, cười mỉa nói với mẹ tôi rằng: “Muốn hỏi được con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây”. Mẹ tôi về nhà, tôi thấy bà buồn lắm vì gia cảnh nhà tôi khó khăn, nên không đủ sính lễ cưới vợ. Tôi an ủi mẹ đừng lo lắng, và nói tôi sẽ lo đủ những thứ ấy. Ngày hẹn đến, tôi sắm đủ lễ vật. Và phú ông cũng hoa mắt trước của cải, đồng ý gả con gái cho tôi. Hai cô lớn không đồng ý, vì chê tôi xấu xí, cuối cùng cô út chấp nhận lấy tôi. Ngày cưới, nhà tôi cỗ bàn linh đình, tôi đã biến thành chàng trai tuấn tú, sánh bước bên cô con gái út xinh đẹp. Mọi người trong làng ai cũng chúc phúc cho tôi, còn hai cô chị vợ thì ghen tức ra mặt.

            Một thời gian sau, tôi cô gắng học hành để thi cử thành danh. Mùa thi năm ấy, tôi đỗ trạng nguyên, rồi được vua sai đi sứ nước láng giềng.Trước khi chia tay vợ, tôi có đưa cho nàng một con dao, hai hòn đá và hai quả trứng tôi dặn dò vợ cẩn thận tôi mới yên tâm lên đường. Tôi đi sứ không bao lâu thì trở về. Ngày về, tôi đi qua một hòn đảo hoang, thấy vợ tôi đang một mình cô quạnh nơi đảo hoang. Vợ tôi khóc nức nở kể rằng bị hai chị gái hãm hại ra nông nỗi này.

            Tôi đón nàng lên thuyền. Ngày trở về tôi ở tiệc linh đình mời bà con làng xóm. Hai cô chị vợ thấy thế đến, khóc lóc thương tiếc vợ tôi vì sự ra đi của vợ tôi. Tôi không nói gì, lúc ấy vợ tôi trong nhà đi ra, hai cô chị xấu hổ quá không nói gì lặng lẽ bỏ đi biệt tích.Từ ấy, gia đình tôi sống hạnh phúc vui vẻ bên nhau. Những sóng gió, thử thách đã khiến chúng tôi gắn bó và trân trọng tình yêu đà dành cho nhau nhiều hơn.

Bài tham khảo Bài mẫu 2

            Tôi là cô Út trong một gia đình có ba chị em gái. Tôi may mắn lấy được một chàng trai khôi ngô, tài giỏi. Trong một lần đi sứ, khi quan trạng nhà tôi và các sứ giả khác bàn chuyện, tôi cùng các phu nhân ngồi thưởng trà với nhau. Sau khi nghe một vị phu nhân kể về mối lương duyên thú vị của họ, tôi cũng bèn kể câu chuyện dài giữa mình và chàng trạng nguyên Sọ Dừa.

            Thuở trước, nhà tôi cũng được coi là bậc phú quý, có của ăn của để. Cha tôi thuê kha khá người ở, trong đó có hai vợ chồng ngoài năm mươi hiền lành, chịu khó. Họ hiền lành là vậy, nhưng ông trời lại chưa cho họ một mụn con nối dõi.

            Mãi sau này, người vợ sinh ra một đứa bé không chân, không tay, tròn trịa chẳng khác nào quả dừa. Nghe mọi người kể, bà có mang khi vào rừng hái củi, khát nước nên uống nước mưa trong một cái sọ dừa. Có lẽ vì thế mà bà đặt cho con cái tên Sọ Dừa.

            Bao năm trôi qua, Sọ Dừa vẫn chỉ lăn lông lốc, chẳng thể làm việc gì như con nhà người ta. Người mẹ ngày càng phiền lòng hơn. Biết những muộn phiền của mẹ, Sọ Dừa vội xin mẹ nói với cha tôi đến ở chăn bò. Cha tôi ban đầu ngần ngại vì sợ người như cậu không thể chăn dắt tốt cho đàn bò. Cuối cùng cha vẫn đồng ý.

            Sọ Dừa chăn bò rất giỏi. Dù chỉ lăn theo sau đàn bò ra đồng rồi về chuồng nhưng ngày nào cũng như ngày nào, đàn bò no căng bụng. Cha tôi rất hài lòng. Ngày mùa đến, cha sai ba chị em nhà tôi thay phiên nhau đem cơm cho Sọ Dừa. Hai chị tôi kiêu kì, thường hắt hủi Sọ Dừa. Tôi thấy Sọ Dừa cũng hiền lành, tốt bụng nên sẵn sàng đối tốt với cậu.

            Một hôm, vừa đến chân đồi, tôi đã thoảng thấy tiếng sáo véo von. Tôi ngạc nhiên vì giữa đồi núi lại có ai cất tiếng sáo. Tôi bèn rón rén nấp sau bụi cây rình xem. Tôi càng ngạc nhiên hơn nữa khi thấy một chàng trai khôi ngô đang ngồi trên chiếc võng thổi sáo. Tôi lỡ vin vào cành khô, cành gãy làm chàng trai ban nãy biến mất và Sọ Dừa lại nằm lăn lóc ở đấy.

            Có hôm cha tôi gắt gỏng với ba chị em tôi về chuyện của Sọ Dừa. Chúng tôi không rõ là chuyện gì, mãi sau tôi mới biết thì ra mẹ Sọ Dừa đã đến thưa chuyện với cha tôi về việc xin cưới. Cha tôi đã thách cưới Sọ Dừa một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo và mười vò rượu tăm. Cả cha tôi lẫn mẹ Sọ Dừa đều nghĩ cậu sẽ thôi việc đòi lấy vợ. Không ngờ, đúng ngày hẹn, hai mẹ con Sọ Dừa đem sính lễ tới cùng với chục gia nhân khiêng lễ. Cha tôi hoa cả mắt, lúng túng cho gọi ba chị em tôi ra. Cha hỏi:

- Sọ Dừa đến xin cưới vợ. Ai trong các con ưng thuận làm vợ thằng Sọ Dừa?

Hai chị tôi bĩu môi, chê bai. Tôi mừng biết bao nên cúi mặt mỉm cười, tỏ ý thuận lòng. Cha tôi thoáng vẻ ngạc nhiên và tức giận nhưng đành nhận lễ.

            Ngày cưới của chúng tôi rất linh đình. Nhưng đúng lúc rước dâu, chẳng ai thấy Sọ Dừa đâu. Tôi cũng rất mừng vì người sánh vai cùng mình là chàng trai khôi ngô tuấn tú tôi thường thấy. Ai nấy đều sửng sốt, mừng rỡ, chỉ có hai cô chị tôi là tiếc, vừa ghen tức. Vợ chồng tôi sống bên nhau rất hạnh phúc. Chồng tôi còn miệt mài đèn sách và đỗ trạng nguyên năm ấy. Nhưng chúng tôi phải chia tay nhau vì khi thành quan trạng, chàng Sọ Dừa ngày nào phải đi sứ theo lệnh vua. Kì lạ, trước khi đi, chàng đưa cho tôi một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà. Chàng còn dặn phải luôn giắt trong người.

            Một hôm, hai chị rủ tôi đi chèo thuyền ra biển. Nhưng tôi bị ngã xuống nước rồi bị cá kình nuốt chửng. Trong bụng cá, tôi bèn lấy con dao đâm cá. Cá chết nên nổi lên mặt biển rồi dạt vào hòn đảo ngoài khơi. Tôi khoét bụng cá chui ra, nhóm lửa từ hai hòn đá rồi nướng thịt cá ăn cho đỡ đói. Hai quả trứng chồng đưa nay đã nở thành một đôi gà đẹp. Rồi chính chú gà trống đã gáy gọi chiếc thuyền lớn đang lướt qua đảo vào cứu tôi. Tôi mừng vui khôn xiết khi đó chính là thuyền của quan trạng. Chàng đón tôi về, mở tiệc mừng, mời hàng xóm đến chung vui. Tôi không ra đón tiếp mọi người. Hai chị tôi không hay biết nên giả vờ kể lể thương xót việc tôi ngã xuống biển. Chồng tôi gọi tôi ra. Hai chị ngạc nhiên và xấu hổ tột cùng, vội tìm cách ra về. Cũng từ đó, chẳng ai thấy hai người chị của tôi nữa.

Bài tham khảo Bài mẫu 3

            Xin chào tất cả mọi người tôi chính là Sọ Dừa mà mọi người vẫn hay nhắc tới đây. Và sau đây tôi sẽ kể cho mọi người nghe về cuộc đời của tôi:

            Có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc về cái tên Sọ Dừa này và mẹ tôi đã kể với tôi rằng ngày xưa ba mẹ tôi dù tuổi đã lớn nhưng lại chẳng có được mụn con nào. Và rồi vào một ngày nọ mẹ phải vào rừng kiếm củi trời nắng mà không có con sông con suối nào nhưng lại bỗng thấy cái sọ dừa dưới gốc cây nên liền uống. Và thật kì diệu kể từ ngày ấy bà mang thai tôi. Ít lâu sau ba tôi qua đời, mẹ tôi đẻ tôi ra nhưng kì lạ là tôi mang một dáng vẻ giống hệt một cái sọ dừa tuy có đầy đủ mắt mũi miệng tai nhưng lại không có tay và chân. Thế nên cái tên Sọ Dừa ra đời từ ngày đó.

            Thật ra tôi có thể biến mình thành hình người nhưng do thấy chưa phải thời điểm thích hợp nên tôi luôn giấu mẹ mình mà chỉ lén biến thành người khi mà mẹ vắng nhà để có thể thuận tiện cho việc dọn dẹp nhà cửa phụ mẹ. Tôi bảo mẹ xin phú ông cho tôi đi chăn đàn dê nhà ông. Đàn dê tôi chăn con nào con nấy đều được no bụng ngày càng béo ra. Mẹ tôi thấy vậy cũng mừng lắm và phú ông có vẻ cũng ưng ý. Thấy nhà phú ông có ba cô con gái xinh đẹp nhất là cô em út vừa xinh đẹp lại nết na hiền lành nên đã đem lòng yêu mến cô.

            Và rồi một hôm tôi liền ngỏ ý bảo mẹ đến hỏi cưới nhà phú ông. Mẹ tôi thấy tôi có vẻ nghiêm túc thật nên cuối cùng bà cũng sang nhà phú ông hỏi cưới cho tôi. Nghe bà nói vậy phú ông liền cười và yêu cầu phải có sính lễ phải có đủ một chĩnh vàng cốm, có mười tấm lụa đào, có mười con heo béo và có mười thùng rượu tăm. Mẹ tôi trở về nhà và buồn rầu kể về những lễ vật mà phú ông yêu cầu tôi liền cười rồi bảo mệ yên tâm.

            Và cuối cùng tôi cũng có thể lấy cô con gái út nhà phú ông về làm vợ. Lễ cưới của chúng tôi được tổ chức rất linh đình. Tôi đã biến thành người thật để sánh vai với nàng trước mặt mọi người. Cưới vợ xong tôi quyết định dùi mài kinh sử để tham gia thi Trạng Nguyên. Sau khi đỗ Trạng Nguyên nhưng tôi phải xa vợ một thời gian vì được vua phái đi sứ. Trước khi chia tay vợ tôi đã lấy một con dao cùng một hòn đá đánh lửa và hai quả trứng gà đưa cho nàng và dặn nàng phải đem theo bên mình để phòng thân.

            Sau một thời gian dài đi sứ, trên thuyền trở về khi đi qua một hòn đảo tôi bỗng nghe tiếng cầu cứu vang vọng. Tôi liền sai người đi về phía hòn đảo, nhìn thấy vợ tôi không khỏi bất ngờ vì sao nàng lại ở đây. Nàng kể lại tất cả mọi chuyện rằng đã bị hai chị của mình hãm hại và ném ra biển rồi may có những thứ tôi đưa mà nàng sống sót qua ngày. Nghe xong tôi cảm thấy xót xa cho vợ mình bao nhiêu và càng căm phẫn đối với hai người chị vợ của mình.

            Khi về đến nhà tôi liền bảo vợ cứ trốn ở trong phòng sau đó sai người đi làm tiệc linh đình mời tất cả mọi người đến. Sau đó tôi vào phòng và dẫn vợ mình ra bên ngoài. Nhìn thấy vợ tôi hai bà chị đều xanh mặt và sợ hãi. Rồi chẳng nói chẳng rằng hai người họ ngay sau hôm đó đã bỏ đi biệt xứ và không bao giờ trở về nữa. Từ đó hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc mãi mãi về sau.


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu

Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Tiếng Việt 5 - Xem ngay

Tham Gia Group Dành Cho 2K14 Chia Sẻ, Trao Đổi Tài Liệu Miễn Phí