Viết bài văn kể lại truyện cổ tích Cây khế theo lời của Chim thần lớp 5>
1. Mở bài: Giới thiệu về nhân vật Chim thần 2. Thân bài: Kể lại diễn biến câu chuyện dưới góc nhìn của nhân vật mà em chọn đóng vai. Gồm các sự kiện chính như sau: - Người cha qua đời, gia sản bị người anh cướp hết, chỉ chia cho em trai một cây khế già rồi đuổi em ra ngoài
Dàn ý chi tiết
1. Mở bài: Giới thiệu về nhân vật Chim thần
2. Thân bài: Kể lại diễn biến câu chuyện dưới góc nhìn của nhân vật mà em chọn đóng vai. Gồm các sự kiện chính như sau:
- Người cha qua đời, gia sản bị người anh cướp hết, chỉ chia cho em trai một cây khế già rồi đuổi em ra ngoài
- Người em đi làm thuê vất vả vẫn chăm sóc cây khế chu đáo nên năm đó cây rất sai quả
- Một con chim lớn đến ăn khế mỗi ngày khiến cây vơi đi rất nhiều
- Người em than thở với chim, mong chim đừng ăn khế nữa thì được chim trả lời bằng tiếng người, dặn may túi 3 gang để đựng vàng
- Chim thần chở người em ra đảo vàng, sau khi nhặt đầy túi thì người em cưỡi chim trở về nhà, trở nên giàu có
- Người anh biết chuyện bèn lân la hỏi thăm bí quyết làm giàu của em
- Người anh xin đổi nhà cửa lấy cây khế già rồi bắt chước nói chuyện với chim lớn giống em trai
- Khi được chim thần hẹn đưa ra đảo, người anh lén mang theo túi lớn gấp ba lời dặn
- Đến đảo, anh ta không chỉ nhét đầy vàng vào túi mà còn treo lên người, nhét đầy túi áo túi quần và trở nên nặng trịch
- Cuối cùng, trên đường về, có bão lớn quét qua nên cả người và chim rơi xuống biển
- Chim lớn vùng lên bay thoát khỏi biển còn người anh do quá nặng nên không thể bơi được, bị nhấn chìm nhanh chóng
3. Kết bài:
- Kết thúc câu chuyện
- Suy nghĩ về ý nghĩa của câu chuyện
Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 1
Ta là Chim Thần cai quản một hòn đảo chứa đầy vàng bạc, châu báu. Năm nọ, trong chuyến du hành đến đất liền, ta đã gặp một câu chuyện rất đặc biệt.
Lúc đó, trên đất liền có một cây khế già sai quả trĩu cành. Vốn thích ăn khế nên ta đã dừng chân ở đó và đánh chén thỏa thích. Ngờ đâu, chủ nhân cây khế lại là một chàng trai nghèo khổ và những quả khế mà ta ăn chính là hi vọng kiếm tiền của anh ta. Thế là, ta bảo anh ta may túi ba gang rồi theo ta ra đảo lấy vàng, xem như trao đổi với số khế ta đã ăn. Sau lần đó, ta được ăn khế vô tư mỗi ngày, còn gia đình anh ta trở nên sung túc. Thế nhưng, bẵng đi mấy hôm không gặp, khi ta đến ăn khế, thì chủ nhân cây khế đã đổi thành một người khác. Hắn ca thán với ta về hoàn cảnh khó khăn của mình, nên ta dặn dò hắn y như chủ nhân cũ của cây khế. Thế mà, lúc đến đảo vàng, hắn lấy ra cái túi rất to, vơ vét đầy vàng rồi còn nhét thêm vào túi áo, túi quần trước sự kinh ngạc của ta. Sức nặng của vàng làm ta mãi mới bay lên được. Đã thế, trên đường về lại có bão lớn quét qua khiến ta rơi xuống biển. Lập tức, ta vỗ cánh bay lên, lúc đó ta mới nhận ra tên tham lam kia rơi khỏi lưng mình. Nhưng nhìn xuống thì ta chẳng thấy hắn đâu cả, có lẽ số vàng kia đã kéo hắn chìm xuống đáy biển rồi.
Đúng lúc đó, cơn bão cũng tan đi một cách kì lạ. Nghĩ bụng chắc đó là ông trời đang trừng phạt cho kẻ tham lam kia. Nên ta không thèm để ý, thảnh thơi vỗ cánh bay về đảo.
Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 2
Ta là Chim Thần cai quản hòn đảo chứa đầy vàng bạc ở ngoài khơi xa. Một năm nọ, khi mùa hè đến, ta đã có chuyến du lịch vào đất liền và gặp được câu chuyện rất đặc biệt.
Hôm ấy, khi đang bay thì ta phát hiện một cây khế với nhiều trái ngọt. Không nghĩ nhiều, ta liền sà xuống và thưởng thức. Tuy nhiên, khi ta đang ăn, thì chủ nhân cây khế đã tiến lại gần và than thở với ta về hoàn cảnh khó khăn của mình. Thì ra, anh ta có hoàn cảnh khó khăn, bị anh trai lấy hết gia sản khi cha vừa mất, cả nhà chỉ nhờ vào cây khế già này mà thôi. Nghe xong, ta liền hứa sẽ chở anh ta ra đảo của mình để lấy vàng, bù cho những quả khế đã ăn. Hôm sau, anh ta mang theo túi ba gang như ta đã dặn và theo ta đi lấy vàng. Từ hôm đó, gia đình anh ta trở nên đủ đầy, còn ta cũng được ăn khế thoải mái. Nhưng độ nửa tháng sau, người anh trai tham lam của anh ta đã xin đổi nhà để lấy cây khế này. Hắn cũng than thở nhằm xin ta đem vàng đổi khế. Ta cũng đồng ý với hắn và dặn dò như đã dặn người em trước đây. Ngờ đâu, kẻ tham lam đó lại may túi lớn gấp bốn lần, khiến ta cố hết sức mới bay lên được. Trên đường về, bất ngờ có cơn bão lớn ập qua, khiến cả ta và hắn rớt xuống biển. Ta thì chẳng hề hấn gì, lập tức bay vút lên được. Còn kẻ tham lam kia thì vì túi vàng nặng trịch, nên đã chìm xuống rất nhanh.
Đúng là cái kết xứng đáng cho kẻ tham lam và độc ác như hắn ta. Từ hôm ấy, ta cũng trở về hòn đảo của mình, không còn vào đất liền ăn khế nữa.
Bài tham khảo Bài mẫu 1
Tôi là nhân vật Chim Thần trong truyện Cây khế - một câu chuyện hay trong kho tàng truyện cổ nước ta. Sau đây, tôi xin kể lại câu chuyện ấy cho các bạn cùng nghe.
Ngày xưa, có hai anh em nhà kia cha mẹ đều mất sớm. Đến lúc lấy vợ người anh bèn chia gia tài. Cậy thế mình là anh cả, hắn chiếm hết tài sản cha mẹ để lại, chỉ cho người em một mảnh vườn nhỏ và cây khế ngọt ở cuối vườn. Vợ chồng hắn sống sung sướng trên gia tài có sẵn còn người em thì phải đi cày thuê cuốc mướn. Vất vả lắm người em mới kiếm được bát cơm manh áo sống cho qua ngày.
Đến mùa, cây khế ra hoa trĩu quá, người em sống nhờ vào cây khế. Tôi vốn rất thích ăn trái cây. Một hôm, bay qua khu nhà của người em, thấy những quả khế chín mọng, tôi vội sà xuống chén hết trái này đến trái khác. Thấy vậy, người em đi đến buồn rầu nói với tôi:
- Chim ơi! Gia tài tôi chỉ có mỗi cây khế. Chim ăn hết, tôi lấy gì để sống"
Tôi vội nói ngay:
- Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.
Y như lời hứa, sáng hôm sau tôi bay đến chở người em ra đảo lấy vàng. Lấy đủ một túi ba gang, người em nhờ tôi chở về nhà. Từ đó, cuộc sống người em trở nên sung túc, giàu có.
Đến mùa khế ra hoa kết trái, tôi lại đến ăn như lần trước và tôi cũ bảo vợ chồng người anh như đã từng nói với người em. Cả hai vợ chồng hí hửng may một cái túi to đến mười hai gang. Rồi tôi cũng đưa họ đến đảo vàng như đã hứa. Đến nơi, anh ta hoa cả mắt, hì hục nhét vàng bạc châu báu chật cứng cả cái túi mười hai gang. Chưa thoả lòng tham, hắn nhét đầy vào người những chỗ nào có thể nhét được rồi ì à ì ạch leo lên lại tụt xuống mãi sau hắn mới bò lên được lưng tôi. Vì nặng quá, tôi phái vỗ cánh đến mấy lần mới nhấc mình lên được khỏi mặt đất. Khi bay qua biển rộng, một phần vì chở quá nặng, một phần do có một luồng gió bất thần xô đến, tôi cũng không giữ thăng bằng được, bèn nghiêng cánh hất hắn và cả túi và rơi xuống biển sâu.
Thế là hết đời một kẻ tham lam, không tình nghĩa. Câu chuyện Cây khế là vậy đó.
Bài tham khảo Bài mẫu 2
Hôm nọ, tôi bay ngang qua một khoảnh đất nhỏ và nhìn thấy một cây khế sai quả lắm. Trong lùm chi chít quả ơi là quả. Chẳng mấy chốc, cả bọn chúng tôi kéo đến để thưởng thức.
Từ xa, ánh sáng vàng của các quả khế căng bóng và mọng nước đã lấp lánh, trông thật hấp dẫn. Đến gần, mùi thơm mát dịu thoang thoảng xông lên mũi. Không cần chia, mỗi đứa chọn một cành tha hồ chén.
Một lúc sau, tôi nghe có tiếng khóc than, kể lể dưới gốc cây : “Trời ơi, sao tôi khổ thế này. Chim ơi, xin đừng ăn khế. Đó là nguồn sống duy nhất của tôi. Cha tôi mất, anh thì tham lam giành cả gia tài, chỉ chừa tôi khoảnh đất nhỏ có cây khế này thôi. Chim ăn hết, còn đâu là kế sinh nhai đây.” Động lòng trước hoàn cảnh đáng thương của người em, tôi bảo chàng chuẩn bị túi ba gang để tôi chở đi lấy vàng mà đền ơn.
Sớm hôm sau, bầu trời quang đãng, tôi đã trả ơn anh ta bằng một túi ba gang đầy vàng.
Năm tiếp theo, bọn tôi lại kéo đến tìm ăn khế ngọt. Tôi cũng nghe văng vẳng tiếng khóc lóc nhưng lần này thì thảm thiết hơn. Ngày hôm sau, tôi đưa người anh ra đảo lấy vàng. Chờ khá lâu, tôi hơi sốt ruột và nhận ra vẻ tham lam của anh chàng này. Trên đường bay về, tôi hỏi thì được biết anh ta may túi bảy gang, đồng thời còn mang theo đến ba túi. Vừa nặng lại thêm phần không ưa kẻ quá tham lam khi phát hiện rằng hắn đã đề nghị em mình đổi cả gia tài để hắn lấy cây khế. Tôi yêu cầu hắn bỏ hết đi mới về nhà được. Hắn giương mắt nhìn tôi và hỏi rằng chim Thần cũng biết nặng sao? Không thể nhịn nổi với cái giọng xấc xược ấy, tôi hất cả vàng và con người tham lam, ích kỉ ấy xuống biển.
Tiêu đời kẻ xảo trá, quỷ quyệt. Hắn đã tự chôn vùi mình trong cái lòng tham không đáy.
Bài tham khảo Bài mẫu 3
Vào một ngày nắng đẹp, tôi cùng đứa con ngao du trên bầu trời. Bay một lúc lâu, chúng tôi hạ cánh xuống khu vườn nhỏ nghỉ ngơi. Chợt con tôi hỏi: “Cha ơi! Cha đã đi rất nhiều nơi, có chuyện gì mà cha nhớ nhất”. Nghe con hỏi tôi liền nhớ lại câu chuyện Cây khế rồi kể cho con nghe.
“Hồi đó, cha còn rất trẻ. Với đôi mắt xanh biếc, chiếc mỏ đỏ chót và bộ lông đẹp, nhiều màu sắc cùng thân hình cường tráng, cha bay đi khắp nơi ngắm thế gian.
Một hôm, cha đậu xuống cây khế trồng trên một mảnh vườn nhỏ bên cạnh ngôi nhà rách nát. Nhìn những trái khế chín mọng, ngon lành, lúc đầu cha định ăn một quả thôi nhưng càng ăn càng thấy ngon. Cha ăn cho đến khi chỉ còn vài quả trên cây, bỗng có tiếng người nói: “Chim ơi! Nhà ta chỉ có cây khế này thôi, chim ăn hết thì vợ chồng ta lấy gì mà sống?” Lúc này, cha mới để ý thấy một chàng thanh niên gầy gò, xanh xao, mặc bộ quần áo rách rưới đang đứng dưới gốc cây khế. Thấy anh ta có vẻ nghèo khổ, nhất là khi nhìn căn nhà tồi tàn của vợ chồng anh ta thì cha thấy ái ngại quá. Thương họ, cha liền nói: “Ăn một quả, trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng”, rồi cha bay đi.
Sáng hôm sau, cha đến đón anh ta theo lời hẹn. Trên đường, cha và anh ta nói chuyện rất vui vẻ. Cha được biết, trước đây gia đình anh ta rất giàu có. Nhưng khi cha mẹ mất đi, vợ chồng người anh đã chiếm hết gia tài, nhà cửa, ruộng vườn, chỉ để cho vợ chồng anh ta một căn nhà rách nát, một mảnh vườn nhỏ, trên mảnh vườn cằn cỗi đó chỉ có một cây khế. Hai vợ chồng anh ta phải làm lụng vất vả, cày thuê cuốc mướn để kiếm sống. Vui chuyện, cuối cùng đã đến hòn đảo có một cái hang chứa đầy vàng. Cha hạ cánh xuống hòn đảo để anh ta vào hang lấy vàng. Cha thấy anh ta chỉ lấy vàng vào cái túi ba gang mà anh ta mang theo. Đưa anh ta về tới nhà, cha thầm nghĩ: “Người thanh niên này cũng hiền lành, thật thà”.
Năm sau, đến mùa khế chín, cha lại đến ăn khế. Có một người chạy ra, nhưng không phải là anh thanh niên lần trước mà là một người đàn ông mập mạp, hồng hào, chẳng có vẻ gì là thiếu ăn, thiếu mặc cả. Nghe hắn than thở cha cung nói: “Ăn một quả, trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng”.
Sáng hôm sau, cha đưa hắn đi, nhưng hắn mang tận cái túi chừng mười hai gang. Đến hòn đảo, nhìn thấy cái hang chứa vàng đó, hắn ta hí hửng chạy vào lấy vàng. Đợi mãi vẫn chưa thấy hắn ra, nhìn biển thấy sắp có bão, cha vào hang giục hắn về nhưng hắn vẫn mê mải lấy vàng không chịu ra. Mãi lâu sau, hắn mới ì ạch kéo cái túi vàng nặng trịch ra, xung quanh người hắn cũng buộc toàn vàng, thế mà ra đến cửa hang rồi, hẳn ta vẫn còn cảm thấy tiếc rẻ. Hắn chậm chạp bước lên lưng cha, vàng nhiều, nặng quá, cha phải cố hết sức mới bay được. Đi đến giữa biển, đôi cánh của cha mỏi rã rời tường như không cắt lên được nữa, chợt giông tố nổi lên, sấm sét ầm ầm. Cha cố gắng bay, cha bảo hắn vứt bớt vàng đi nhưng hắn không chịu. Gió mạnh quá người cha nghiêng ngả, chao đảo làm hắn rơi xuống biển cùng với túi vàng cùa hắn. Thật đáng đời kẻ tham lam!
Con thấy đấy! Người em “ở hiền thì gặp lành”, còn người anh tham lam thì đã phải trả giá. Con hãy nhớ lấy bài học từ câu chuyện này nhé!
- Viết bài văn kể lại truyện cổ tích Cây khế theo lời của người em hoặc người anh lớp 5
- Viết bài văn kể lại truyện cổ tích Ba lưỡi rìu theo lời kể của chàng tiều phu lớp 5
- Viết bài văn kể lại truyện cổ tích Sọ Dừa theo lời của người vợ hoặc Sọ Dừa lớp 5
- Viết bài văn kể lại truyện cổ tích Nàng tiên Ốc theo lời của bà lão hoặc nàng tiên lớp 5