Con Vẹt biết nói


0:00
/
2:03
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Con Vẹt biết nói

Có một anh Vẹt sau khi học được vài ba tiếng Người thì lấy làm hãnh diện và tự phụ lắm. Anh ta tuyên bố:

– Ta biết nói tiếng Người. Từ nay các người sẽ không bao giờ nghe ta nói một lời nào bằng tiếng chim nữa!

– Ồ, ồ! – Mấy chị chim Chìa Vôi thốt lên – Thông minh làm sao! Anh ta chỉ nói bằng tiếng Người! Anh ta khinh rẻ tiếng chim!

– Anh ta biết nói tiếng Người ư? – Bác Quạ già hỏi – Thì đã sao! Thế càng tốt! Nhưng như thế không có nghĩa là anh ta thông minh hơn tất cả những kẻ khác. Tôi cũng biết nói tiếng Người nhưng chưa bao giờ tôi cho mình là một nhà thông thái.

– Thế thì bác nói đi, nói với anh ta bằng tiếng Người đi! Mấy chị chim Chìa Vôi năn nỉ – Chúng em cam đoan là anh ta chẳng bao giờ nói với bác bằng tiếng chim đâu. Đấy, rồi bác sẽ thấy!

– Nào, để tôi thử xem! – Bác Quạ nói rồi nhảy sang cành cây, nơi anh Vẹt đang ngồi với vẻ quan trọng.

– Chào anh Vẹt! Bác Quạ cất tiếng chào và giới thiệu bằng tiếng Người rành rẽ – Tôi là Quạ!

– Vẹt là thằng ngu! Vẹt là thằng ngu! – Anh Vẹt cũng đáp lại tiếng Người rất trịnh trọng – Vẹt là thằng ngu!

– Bác nghe thấy chưa? – Mấy chị Chìa Vôi thán phục reo lên – Anh ta làm cho bác tin rồi chứ? Anh ta nói toàn bằng tiếng Người, bác tin rồi chứ?

– Vâng, tôi tin! Và tôi công nhận là anh ta nói rất đúng!

Bài học rút ra

Sự kiêu ngạo và ảo tưởng về bản thân:

  • Vẹt tự phụ khi biết vài tiếng người, khinh rẻ tiếng chim, nghĩ mình vượt trội.
  • Đừng vội kiêu ngạo khi có chút kiến thức mới. Tự mãn có thể che mờ học hỏi và đánh mất giá trị thật.

Giá trị thực sự của trí tuệ và sự khiêm tốn:

  • Quạ biết tiếng người nhưng khiêm tốn, dùng chính lời Vẹt để vạch trần sự ngu ngốc của nó.
  • Trí tuệ đích thực đi đôi với khiêm tốn. Người khôn ngoan dùng hành động và nhận thức sâu sắc để chứng minh giá trị.

Sự nguy hiểm của đánh giá người khác qua vẻ ngoài/lời nói:

  • Chìa Vôi dễ bị ấn tượng bởi Vẹt nói tiếng người mà không nhìn nhận bản chất. Quạ thì không bị lừa.
  • Đừng vội đánh giá người khác qua vẻ ngoài hay lời nói hoa mỹ. Hãy nhìn sâu vào bản chất, hành động và sự khiêm tốn.

Đố vui qua truyện Con Vẹt biết nói


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Sói và Voi - Truyện cổ tích

    Ngày xửa ngày xưa có một anh Sói lười. Nhà cửa của anh, anh chẳng bao giờ quét dọn, sửa sang. Nó bẩn thỉu, rách nát, chỉ chực sụp xuống.

  • Heo Rừng và Thỏ - Truyện cổ tích

    Có con Heo Rừng đang ăn đêm trong nương khoai thì bị mắc bẫy. Một chân sau của nó bị vòng bẫy treo lơ lửng khỏi mặt đất, nhưng càng giẫy giụa thì vòng bẫy càng thắt chặt vào.

  • Cái bẫy Chuột - Truyện cổ tích

    Một con Chuột nhìn qua vết nứt ở vách tường và trông thấy bác nông dân cùng với vợ đang mở một cái hộp. Nó nghĩ thầm có lẽ là có đồ ăn gì trong hộp. Nhưng liền sau đó, con Chuột hốt hoảng khi phát hiện ra trong hộp có một cái bẫy Chuột.

  • Con lợn nhỏ khôn ngoan - Truyện cổ tích

    Ngày xưa có một con lợn nhỏ sống trong rừng rậm. Một hôm trời rét căm căm, có lão chó sói tìm đến hang, cất tiếng gọi: – Chú lợn ơi! Chú cho ta vào nhà chú ngồi một tí cho đỡ lạnh.

  • Em có xinh không? - Truyện cổ tích

    Voi em thích mọc đẹp và thích được khen xinh. Ở nhà, voi em luôn hỏi anh: “Em có xinh không?”. Voi anh bao giờ cũng khen: “Em xinh lắm!”.

>> Xem thêm