Viết bài văn kể lại truyện cổ tích Cây vú sữa lớp 5>
1. Mở bài: giới thiệu - Tên truyện: Cây vú sữa. - Lí do muốn kể lại truyện: Cho em hiểu tình yêu bao la của mẹ và nhắc nhủ em đạo làm con. 2. Thân bài - Trình bày: + Nhân vật: mẹ và cậu bé.
Dàn ý chi tiết
1. Mở bài: giới thiệu
- Tên truyện: Cây vú sữa.
- Lí do muốn kể lại truyện: Cho em hiểu tình yêu bao la của mẹ và nhắc nhủ em đạo làm con.
2. Thân bài
- Trình bày:
+ Nhân vật: mẹ và cậu bé.
+ Hoàn cảnh xảy ra câu chuyện: mẹ mắng vầ cậu bé bỏ nhà đi.
- Kể chuyện theo trình tự thời gian:
+ Sự việc 1: Mẹ mắng nên cậu bé vùng vằng bỏ đi không về.
+ Sự việc 2: Quá đau buồn và kiệt sức vì nhớ con, mẹ cậu đã mất và hóa thành cây vú sữa.
+ Sự việc 3: Cậu bé bị đói và bị bắt nạt, nhớ mẹ nên đã tìm đường về nhà.
+ Sự việc 4: Về đến nhà không thấy mẹ đâu, chỉ có cây vú sữa.
+ Sự việc 5: Cậu bé ăn trái vú sữa ngọt ngào nhớ đến tình yêu thương của mẹ
+ Sự việc 6: Xóm làng ai cũng thích cây trái vú sữa nên xin hạt về trồng và đặt là cây vú sữa.
3. Kết bài: Cảm nghĩ về truyện vừa kể: cảm thấy biết ơn và kính trọng mẹ nhiều hơn.
Bài văn siêu ngắn
Trong các câu chuyện đã được nghe, em thích nhất là câu chuyện Sự tích cây vú sữa.
Chuyện kể về một cậu bé ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, cậu vùng vằng bỏ đi. Cậu la cà khắp nơi, chẳng nghĩ đến mẹ ở nhà mỏi mắt chờ mong. Không biết cậu đã đi bao lâu. Một hôm, vừa đói vừa rét, lại bị trẻ lớn hơn đánh, cậu mới nhớ đến mẹ, liền tìm đường về nhà. Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ đâu. Cậu khản tiếng gọi mẹ, rồi ôm một cây xanh trong vườn mà khóc. Kì lạ thay, cây xanh bỗng run rẩy. Từ các cành lá, những đài hoa bé tí trổ ra, nở trắng như mây. Hoa tàn, quả xuất hiện, lớn nhanh, da căng mịn, xanh óng ánh, rồi chín. Một quả rơi vào lòng cậu. Môi cậu vừa chạm vào, một dòng sữa trắng trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ. Cậu nhìn lên tán lá. Lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờ con. Cậu bé oà khóc. Cây xoà cành ôm cậu, như tay mẹ âu yếm vỗ vẻ. Trái cây thơm ngon ờ vườn nhà cậu, ai cũng thích. Họ đem về gieo trồng khắp nơi và gọi đó là cây vú sữa.
Câu chuyện trên đã để lại cho chúng ta một bài học sâu sắc về sự biết ơn công lao sinh thành của cha mẹ. Là một người con, chúng ta nên thấu hiểu sự yêu thương, hy sinh của cha mẹ. Vì thế hãy cố gắng trở thành một người con ngoan các bạn nhé!
Bài tham khảo Bài mẫu 1
Xin chào các bạn, mình chính là cậu bé trong câu chuyện "Sự tích cây vú sữa".
Mình mồ côi cha từ sớm, nên mình ở với mẹ. Vì biết mình thiệt thòi hơn so với các bạn nên mẹ rất yêu chiều mình. Chính vì thế mình rất nghịch và ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, mình vùng vằng bỏ đi. Mình la cà khắp nơi, mẹ tìm mình khắp nơi nhưng không thấy nên mẹ rất buồn. Ngày ngày mẹ ngồi trên bậc cửa ngóng mình về. Một thời gian trôi qua mà mìnhvẫn không về. Vì quá đau buồn và kiệt sức, mẹ mình gục xuống. Mình không nhớ mình đã bỏ đi bao lâu, một hôm, vừa đói vừa rét, lại bị trẻ lớn hơn đánh, mình mới nhớ đến mẹ.
-“Phải rồi, khi mình đói, mẹ vẫn cho mình ăn, khi mình bị đứa khác bắt nạt, mẹ vẫn bênh mình, về với mẹ thôi”.
Mình liền tìm đường về nhà. Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ đâu. Mình khản tiếng gọi mẹ:
– Mẹ ơi, mẹ đi đâu rồi, con đói quá ! – Cậu bé gục xuống, rồi ôm một cây xanh trong vườn mà khóc.
Kỳ lạ thay, cây xanh bỗng run rẩy. Từ các cành lá, những đài hoa bé tí trổ ra, nở trắng như mây. Hoa tàn, quả xuất hiện, lớn nhanh, da căng mịn, xanh óng ánh. Cây nghiêng cành, một quả to rơi vào tay mình. Mình cắn một miếng thật to nhưng nó thật chát và cứng. Mình tiếp tục thử lại bằng cách khẽ bóp quanh quanh quả, lớp vỏ mềm dần rồi khẽ nứt ra một kẽ nhỏ. Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ.Mình liền ghé môi hứng lấy dòng sữa ngọt ngào, thơm ngon như sữa mẹ.Cây rung rinh cành lá, thì thào :
“Ăn trái ba lần mới biết trái ngon. Con có lớn khôn mới hay lòng mẹ”.
Mình oà lên khóc. Mẹ đã không còn nữa. Mình nhìn lên tán lá, lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờ con. Mình ôm lấy thân cây mà khóc, thân cây xù xì, thô ráp như đôi bàn tay làm lụng của mẹ. Nước mắt mình rơi xuống gốc cây, Cây xòa cành ôm mình, rung rinh cành lá như tay mẹ âu yếm vỗ về.Mình kể cho mọi người nghe chuyện về người mẹ và nỗi ân hận của mình…
Trái cây thơm ngon ở vườn nhà mình, ai cũng thích. Họ đem về gieo trồng khắp nơi và đặt tên là Cây Vú Sữa. Từ đó mình biết lỗi và tu chí làm ăn, tu sửa phần mộ cho mẹ thật tốt.
Bài tham khảo Bài mẫu 2
Truyện cổ tích chính là suối nguồn mát lành về lòng nhân hậu và những bài học làm người bao la. Hòa trong dòng chảy mát lành ấy, có tác phẩm Cây vú sữa là câu chuyện khiến em nhớ mãi về sự hi sinh của đấng sinh thành.
Ngày xưa, có một cậu bé được mẹ cưng chiều nên rất nghịch và ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, cậu vùng vằng bỏ đi. Cậu la cà khắp nơi, mẹ cậu ở nhà không biết cậu ở đâu nên buồn lắm. Ngày ngày mẹ ngồi trên bậc cửa ngóng cậu về. Một thời gian trôi qua mà cậu vẫn không về. Vì quá đau buồn và kiệt sức, mẹ cậu gục xuống và hóa thành một cái cây.
Một hôm, vừa đói vừa rét, lại bị trẻ lớn hơn đánh, cậu mới nhớ đến mẹ. “Phải rồi, khi mình đói, mẹ vẫn cho mình ăn, khi mình bị đứa khác bắt nạt, mẹ vẫn bên mình, về với mẹ thôi.” Cậu liền tìm đường về nhà. Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ đâu. Cậu khản tiếng gọi mẹ:
- Mẹ ơi, mẹ đi đâu rồi, con đói quá! - Cậu bé gục xuống, rồi ôm một cây xanh trong vườn mà khóc.
Kỳ lạ thay, cây xanh bỗng run rẩy. Cây nghiêng cành, một quả to rơi vào tay cậu bé. Cậu bé cắn một miếng thật to. Chát quá! Quả thứ hai rơi xuống. Cậu lột vỏ, cắn vào hạt quả. Cứng quá. Quả thứ ba rơi xuống. Cậu khẽ bóp quanh quanh quả, lớp vỏ mềm dần rồi khẽ nứt ra một kẽ nhỏ. Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ.
Cây rung rinh cành lá, thì thào:
- Ăn trái ba lần mới biết trái ngon. Con có lớn khôn mới hay lòng mẹ.
Cậu oà lên khóc. Mẹ đã không còn nữa. Cậu nhìn lên tán lá, lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờ con. Cậu ôm lấy thân cây mà khóc, thân cây xù xì, thô ráp như đôi bàn tay làm lụng của mẹ. Trái cây thơm ngon ở vườn nhà cậu, ai cũng thích. Họ đem về gieo trồng khắp nơi và đặt tên là Cây Vú Sữa.
“Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng mẹ”. Câu chuyện về cây vú sữa đã gửi gắm đến chúng em bài học về đạo làm con và công ơn trời biển của đấng sinh thành. Cảm ơn vườn cổ tích, cảm ơn những câu chuyện nhân văn đã dạy dỗ chúng em nên người trong suốt hành trình lớn lên.
Bài tham khảo Bài mẫu 3
Hôm nay, em xin kể lại câu chuyện "Cây vú sữa", một câu chuyện cổ tích dân gian rất cảm động. Câu chuyện này không chỉ nói về tình yêu thương của người mẹ mà còn dạy chúng ta biết quý trọng những người thân yêu trong cuộc sống.
Ngày xưa, ở vùng Lái Thiêu, có một bà mẹ sống cùng con trai. Vì con trai mồ côi bố, bà mẹ hết sức yêu thương và chiều chuộng, mong con nhanh chóng lớn khôn. Tuy nhiên, do được mẹ cưng chiều quá mức, cậu bé trở nên nghịch ngợm và thường xuyên làm những việc quái đản, chẳng hạn như ném đá vào đàn gà hay trêu chọc mèo. Một lần, khi bị mẹ mắng, cậu bé giận dỗi bỏ đi.
Cậu bé lang thang khắp nơi, ngày này qua ngày khác, không nhớ gì đến mẹ. Cậu chỉ biết chơi đùa với bạn bè và ăn những gì người ta cho mà không hề nghĩ tới mẹ đang chờ đợi mình ở nhà. Một hôm, sau khi ném vỡ nhiều quả trứng vịt, cậu bé bị người chăn vịt đuổi bắt. Chạy mãi đến khi mệt lả, cậu bé mới nhận ra mình đã xa mẹ quá lâu. Cậu quyết định tìm đường về nhà, vì chỉ có mẹ mới cho cậu ăn và luôn yêu thương cậu.
Sau một thời gian dài, cậu bé cũng về đến nhà, nhưng mẹ đã không còn ở đó nữa. Cậu gọi mẹ mãi, nhưng chỉ nhận được sự im lặng. Cậu ôm một cây xanh trong vườn và khóc. Lạ thay, cây bỗng run rẩy, những đài hoa nhỏ bé nở ra, sau đó quả xuất hiện. Quả lớn lên nhanh chóng và có một quả rơi vào tay cậu. Cậu bé cắn thử nhưng quả rất chát. Quả thứ hai rơi xuống, cậu lột vỏ và cắn vào hạt nhưng hạt quá cứng. Khi quả thứ ba rơi xuống, cậu nhẹ nhàng bóp quả, lớp vỏ nứt ra và một dòng sữa ngọt ngào, thơm như sữa mẹ chảy ra. Cậu bé hạnh phúc uống dòng sữa đó, cảm giác như được mẹ chăm sóc.
Cây tiếp tục thì thầm: “Ăn trái ba lần mới biết trái ngon, con có lớn khôn mới hay lòng mẹ”. Cậu bé bỗng nhận ra mẹ đã không còn nữa, nhưng tình yêu của mẹ vẫn luôn hiện hữu qua cây. Cậu ôm cây khóc nức nở, vì cậu hiểu rằng mẹ luôn yêu thương cậu, dù mẹ đã ra đi.
Cuối cùng, cậu bé chia sẻ những trái cây ngọt ngào này với bạn bè, và mọi người đều cảm động trước câu chuyện về người mẹ hiền của cậu. Cây vú sữa từ đó được gọi là một biểu tượng của tình mẹ, và trái cây thơm ngon của nó đã được trồng khắp nơi.
Câu chuyện "Cây vú sữa" đã dạy cho em một bài học sâu sắc về lòng biết ơn và tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Em cảm thấy rất xúc động và tự hứa sẽ luôn biết trân trọng mẹ và những người thân yêu quanh mình. Câu chuyện này cũng nhắc nhở em rằng, chỉ khi chúng ta mất đi một điều gì đó, mới thực sự hiểu được giá trị của nó.