Thơ Đường rất chú trọng đối và nghệ thuật đối khá đa dạng. Với bài thơ thất ngôn bát cú Đường luật, nghệ thuật đối sẽ được thể hiện ở
hai câu thực (câu thơ 3,4) và hai câu
luận (câu thơ 5,6). Các chữ đối nhau phải cùng từ loại( cùng danh từ, động từ,…). Có khi đối giữa hai vế trong một câu; phổ biến là đối về từ, ngữ, các vế của câu trên với câu dưới; có khi đối giữa hai câu thực và hai câu luận. Nếu đối ý thì có hai dạng: đối tương đồng và đối tương phản.
Ví dụ: Nghệ thuật đối được sử dụng trong hai câu thơ trong bài Nhàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm:
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao
là đối tương phản giữa câu trên với câu thơ dưới: ta – người, dại – khôn, vắng vẻ - lao xao.
Tác dụng của nghệ thuật đối là: tạo sự hài hoà, cân xứng cho câu thơ, thể hiện quan niệm sống của chủ thể trữ tình: tìm về với thiên nhiên, lánh xa nơi bon chen, quyền quý để giữ cho mình cốt cách thanh cao.