Ông Nam Cường


0:00
/
5:40
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Ông Nam Cường

Vào thời ấy chẳng rõ là thời nào, ở làng Quần Anh có một người phù thủy có nhiều phép thuật lạ lùng. Thường mỗi lần nằm ngủ, ông ngủ liền ba ngày ba đêm, tiếng ngáy như sấm. Tỉnh dậy một cái, người nhà đã thấy ông lật đật ra đi, không ai rõ là đi đâu.

Cũng thời kỳ này, nhiều nơi trong nước nổi lên đánh phủ phá thành làm cho quân đội của triều đình phải đi đánh dẹp luôn năm không nghỉ. Hành tung của ông phù thủy rất bí mật. Tuy nhiên, cũng có lúc vào khoảng nửa đêm, người ta nhìn ra ngoài đồng thấy âm binh của ông thao diễn rất đông mà ông là tướng cưỡi ngựa chỉ huy. Bên cạnh có ngọn cờ to tướng đề hai chữ "Nam cường" nghĩa là nước Nam mạnh. Bởi vậy, người ta quen gọi ông là Nam Cường.

Nam Cường hay đánh bạc, mà đánh đâu được đấy. Mỗi lần đánh, ông thường vét cả bàn. Số tiền được, không mấy khi ông đưa về nhà mà phân phát ngay cho những người nghèo ở chợ. Bởi vậy ông đi đến đâu người vây lấy ông đến đấy.

Một hôm ông đi đến chợ huyện. Ngày ấy đói kém, người ăn xin kéo nhau đi từng đoàn. Ông ghé vào một quán rượu đã thấy đông đặc những người vây lấy mình. Trong đãy của Nam Cường bấy giờ không còn một đồng một chữ. Ông chợt thấy trong nhà trong, bên mâm rượu có lão lý trưởng đang ăn uống nhồm nhoàm. Hắn mới đi thu thuế về. Bên người hắn có một đãy đầy căng những tiền. Bỗng chốc Nam Cường đứng dậy bảo chủ quán:

- Phiền chủ quán cho xin một ít trấu.

Chủ quán chỉ vào bếp. Nam Cường đi vào xúc đầy đãy của mình rồi trở ra nhà ngoài dằn mạnh đãy lên chõng. Ông dằn sấp dằn ngửa năm lần bảy lượt, lần cuối cùng đã thấy tiếng kêu loẻng xoẻng. Ông cười khà khà vẫy tay bảo những người ăn xin đến gần mình, rồi thò tay vào bốc ra từng nắm tiền phân phát cho họ.

Đồng tiền cuối cùng vừa cho xong, Nam Cường cũng ung dung đi ra khỏi quán. Khi lão lý trưởng ăn xong và cất đãy lên vai, hắn hết sức ngạc nhiên thấy đãy vẫn căng phồng nhưng không nặng một tý nào cả. Mở ra, hắn thấy đầy một đãy trấu. Mặt như chàm đổ, hắn hốt hoảng chạy đi tìm thì Nam Cường đã biến mất đằng nào rồi.

Tiếng đồn về Nam Cường ngày một lan rộng. Những vụ phát tiền bất ngờ làm cho những người dân nghèo rất mong ngóng ông, coi ông như một vị cứu tinh. Nhưng ngược lại, bọn quan lại to nhỏ cũng rình ông như cáo rình gà mong lập công với triều đình.

Một hôm, đang lúc ông vơ tiền trên chiếu bạc thì tự nhiên thấy bốn mặt gươm giáo chĩa vào người. Bọn đầu trâu mặt ngựa xông đến rất đột ngột khiến ông không tài nào quay trở, đành để cho chúng bắt. Sợ ông có phép xuất quỷ nhập thần, chúng mang đến một cái áo quan, bỏ ông vào, đóng nắp lại, chỉ dùi cho một lỗ để thở. Nhưng lúc khiêng về phủ, lính mở nắp áo quan ra thì không ngờ đó là một cái áo quan rỗng, chỉ còn mấy bãi nước trầu, dấu vết của phạm nhân để lại.

Quan phủ bị tẽn, giận sôi cả người. Hắn cho mời một đạo sĩ nhờ luyện cho mình một thứ bùa phép để quyết bắt cho được Nam Cường. Mấy tháng sau, được tin báo, hắn lại mật sai lính đến vây bắt. Nhưng khi chúng vào, đã thấy nhà ông vắng teo, cửa ngô mở toang. Lính sục sạo mãi không thấy gì cả. Sau cùng chúng nghe ở ruộng lúa sau nhà có tiếng thở phì phào, chú ý nhìn xem thì chả thấy bóng người, chỉ thấy có một cây đòng đòng to gấp ba các cây đòng đòng khác. Biết đó là nơi Nam Cường ẩn, chúng bèn dùng chỉ ngũ sắc trói cả cụm lúa lại rồi nhổ lên đưa về phủ. Dọc đường chúng vẫn nghe tiếng thở phát ra từ bụi lúa nên rất yên tâm, chắc chắn chuyến này sẽ được hậu thưởng. Bọn quan lại nghe nói bắt được Nam Cường hý hửng đến xem mặt. Nhưng khi sợi chỉ ngũ sắc vừa tháo, ông đã từ trong bụi lúa hiện nguyên hình nhảy vọt ra, chửi cho bọn chúng một thôi một hồi rồi biến mất.

Hai lần bị tưng hửng, bọn chúng nghĩ ra được một kế thâm độc là bắt vợ để truy chồng. Lần thứ ba, sau khi được mật báo có Nam Cường mới trốn về nhà, bọn chúng cho rất nhiều quân lính và cả một lão đạo sĩ cao tay kéo về, quyết bắt kì được. Chúng ập đến nhà ông lúc mờ sáng. Nam Cường biết được mưu mô của chúng nên khi chúng sắp đến, ông đã kịp biến vợ thành một người bé bằng ngón tay, đem đút lên một ống tre sau mái nhà. Còn mình thì chạy vội ra sông.

Cũng như mọi lần, bọn lính sục sạo khắp xó vườn góc bếp. Nhờ có lão đạo sĩ nên một lúc sau chúng khám phá ra được trên ống tre sau mái nhà có thò ra một tý dải yếm. Chúng cầm lôi ra, người vợ Nam Cường lại trở lại nguyên hình. Chúng tra hỏi:

- Chồng mày đâu?.

Hỏi đến mấy lần, người đàn bà vẫn lắc đầu nói rằng không biết. Sau cùng chúng phải giở lối "kìm nóng, kìm nguội", người đàn bà yếu đuối không thể chịu nổi, mới thú thực:

- Chồng tôi hiện ở ngã ba sông trước nhà, trong một con ốc!

Nghe nói thế, bọn quan bèn sai lính đắp chặn ba phía sông lại rồi mới ra sức tát cạn. Nhờ có lão đạo sĩ, chúng bắt được một con ốc rất to, đập vỏ ốc ra quả bắt được Nam Cường.

Bài học rút ra

Tài năng đi đôi với lòng nhân ái sẽ được yêu mến:

  • Ông Nam Cường là phù thủy có phép thuật lạ lùng, đánh bạc đâu thắng đó. Nhưng ông không giữ tiền cho mình mà phân phát cho người nghèo. Chính vì thế, ông đi đến đâu cũng được dân nghèo vây lấy và coi như vị cứu tinh.
  • Người có tài năng, có khả năng đặc biệt nên dùng tài năng đó để giúp đỡ những người khó khăn. Lòng nhân ái và sự hào phóng sẽ khiến bạn được mọi người yêu quý và kính trọng.

Kẻ quyền thế độc ác thường tìm cách hãm hại người tài giỏi:

  • Bọn quan lại và đạo sĩ đã rình mò, dùng nhiều mưu kế độc ác để bắt Nam Cường, từ nhốt vào áo quan, trói bằng chỉ ngũ sắc, đến việc bắt vợ để truy tìm ông. Chúng sợ ông có phép thuật và được dân chúng ủng hộ sẽ làm lung lay quyền lực của chúng.
  • Trong xã hội, những người tài giỏi và làm việc thiện đôi khi sẽ bị kẻ xấu, kẻ có quyền lực ghen ghét, đố kỵ và tìm cách hãm hại. Cần phải cẩn trọng và đề phòng những âm mưu đó.

Trí thông minh và sự linh hoạt giúp vượt qua nguy hiểm:

  • Nam Cường nhiều lần thoát khỏi vòng vây của quân lính bằng phép thuật biến hóa của mình (biến thành bãi nước trầu, cây đòng đòng, con ốc). Chàng đã dùng trí thông minh và sự linh hoạt để đối phó với từng tình huống nguy hiểm.
  • Khi gặp phải những tình huống khó khăn, nguy hiểm, hãy giữ bình tĩnh và dùng trí thông minh, sự linh hoạt để tìm cách giải quyết. Đừng bao giờ từ bỏ hy vọng, vì luôn có con đường để thoát hiểm.

Đố vui qua truyện Ông Nam Cường


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Hầu Tạo - Truyện cổ tích

    Ở làng Tuần Lễ thuộc xứ Nghệ có một anh chàng tên là Tạo. Tạo sinh ra có một nốt đỏ trong vành tai, người ta cho là có tướng lạ. Chàng chẳng những có sức khỏe như voi mà còn có mưu lược hơn người.

  • Hai nàng công chúa nhà Trần - Truyện cổ tích

    Vào thời nhà Trần, có một ông vua sinh được năm nàng công chúa, trong đó có hai nàng xinh đẹp: một người tên là Bảo Nương, một người tên là Ngọc Nương. Năm hai nàng đến tuổi lấy chồng, vua cha toan hạ chiếu kén rể nhưng cả hai đều từ chối.

  • Tra tấn hòn đá - Truyện cổ tích

    Ngày xưa có hai vợ chồng một người nghèo, suốt năm đầu tắt mặt tối, ăn bữa sớm không biết có bữa chiều. Kỳ ấy năm hết Tết đến mà trong nhà không có lấy một bát gạo. Mãi về sau người chồng chạy hết các cửa nhà giàu, nói sùi bọt mép mới vay được ba công non.

  • Sợi bấc tìm ra thủ phạm - Truyện cổ tích

    Ngày xưa có một tay phú thương tên là Phong. Hắn ta có mười chiếc mành lớn chở hàng hóa bán khắp trong Nam ngoài Bắc. Mỗi một chiếc mành đều có một người lái do một thủ hạ tin cẩn cai quản.

  • Công chúa Liễu Hạnh - Truyện cổ tích

    Tương truyền rằng, Ngọc Hoàng có bảy cô con gái vô cùng xinh đẹp. Công chúa Liễu Hạnh là con gái út của Ngọc Hoàng. Do được nuông chiều từ nhỏ nên tính tình Liễu Hạnh rất ngang ngược, phóng túng, thích làm mọi việc theo ý mình.

>> Xem thêm