Một đồng bạc trắng


0:00
/
5:11
Chọn giọng đọc
Download
Playback seep

Đọc truyện: Một đồng bạc trắng

Trong xưởng sản xuất tiền có một đồng bạc mới tinh, nó rất muốn được nhìn ngắm thế giới bên ngoài. Một hôm, có chiếc xe ngựa tới xưởng mang đồng bạc này và rất nhiều anh chị em của nó đi, khiến nó vô cùng phấn khích.

Một hôm, đồng bạc nằm trong túi của một quý ông. Ông này đang chuẩn bị đi xa, khi sờ vào túi và phát hiện ra nó, ông liền vui vẻ nói: “Ô, đồng bạc này sẽ theo ta ra nước ngoài”. Đồng bạc nghe thấy vậy thì cảm thấy rất vui vì nó sắp được chu du thiên hạ.

Nó yên lặng nằm trong túi và theo ông chủ xuất phát trên một chuyến xe ngựa bốn bánh. Đồng tiền không hề biết ông chủ của mình đã đến nơi nào, và mình đang ở quốc gia nào. Nó cảm thấy cuộc sống ngày càng bí bách, tẻ nhạt nên cuối cùng quyết định thử ngó ra ngoài xem sao.

Thế là nó lén bò ra khỏi túi tiền, ngó nghiêng xung quanh một hồi rồi thả mình lăn xuống đất. Nó đã quyết định rời xa ông chủ như vậy đó.

Nó nằm trong xó xỉnh một thời gian, rồi cũng có người phát hiện ra nó. Đồng bạc vô cùng xúc động, nó tưởng tượng mình sẽ được trải qua rất nhiều chuyện thú vị, nhưng người này chỉ lật qua lật lại, nhìn một lúc rồi nói: “Quốc gia chúng ta không có loại tiền này. Chắc chắn đây là một đồng tiền giả, không có chút giá trị nào!"

Đồng bạc nghe vậy vừa tức giận lại vừa đau lòng, không ngờ mình lại bị coi là một đồng bạc giả như vậy. Nó trở thành một thứ vô dụng, chỉ có ban đêm, nhân lúc không ai nhìn rõ mới được người ta lén lút sử dụng. Trẻ con dùng bàn tay ấm áp mềm mại nắm chặt lấy nó, người tham lam dùng bàn tay nhớp nháp cầm nó, người già lật qua lật lại ngắm nghía nó.

Một hôm, có một bà lão nhận được tiền công cho cả một ngày dài làm lụng vất vả chính là đồng bạc kia. Số là nhân lúc trời tối, ông chủ đã đem đồng bạc này trả công cho bà. Bà lão cẩn thận cầm lấy nó, chỉ sợ làm rơi mất. Về đến nhà, bà mới biết đồng bạc này không giống với những đồng bạc bình thường khác. Bà than thở: “Ôi, mình thật là bất hạnh, cả ngày làm việc vất vả khổ sở, thế mà lại bị lừa thế này.” Bà lão buồn rầu đến rớt nước mắt.

Đồng bạc nghe vậy, trong lòng cảm thấy rất buồn, nhưng nó cũng không biết phải làm thế nào. Từ khi ra đời cho đến lúc này, đây là lần đầu tiên nó cảm thấy mình thực sự là đồ bỏ đi, chỉ mang lại đau khổ cho người khác.

Lúc ấy, dường như bà lão biết được tâm trạng của nó. Bà không khóc nữa mà dịu dàng nhìn đồng bạc rồi nói với nó: “Đồng bạc à, thôi ngươi đừng buồn nữa, biết đâu ngươi lại là vật đem lại may mắn ấy chứ! Ta sẽ khoan một lỗ trên người ngươi, xâu một sợi chỉ, đem ngươi làm món quà tặng cho cô bé con hàng xóm vậy nhé."

Sáng hôm sau, bà dùng sợi chỉ đỏ xâu đồng bạc, tặng cho một cô bé hàng xóm vô cùng đáng yêu, cô bé thích mê món quà này. Cô đeo đồng bạc trên cổ, chốc chốc lại vuốt ve rồi hôn nó, ngay cả lúc ngủ cũng mang trên người.

Nhưng chẳng mấy chốc, đồng bạc này bị mẹ của cô bé phát hiện.

Bà ta cầm lấy cái kéo, và mặc cho con gái cầu xin, vẫn dứt khoát cắt đứt sợi chỉ, lấy đồng bạc bỏ vào túi của mình. Bà ta cho rằng đồng bạc này là vật may mắn mà Thượng đế ban tặng cho mình nên đã ra chợ mua một tấm vé số với mơ ước không cần làm lụng mà vẫn có thể giàu có.

Lần này đồng bạc không bị nhận ra mà được ném vào một cái hòm to cùng với rất nhiều đồng bạc khác. Nhưng trong lòng đồng bạc không thể xóa bỏ được ý nghĩ rằng: Cho dù lần này mình có thể thoát được, nhưng sau này vẫn sẽ bị người ta nhận ra là tiền giả. Nó thật sự hi vọng không còn bất cứ ai bị lừa nữa, nhưng thật đáng buồn là nó không có khả năng thay đổi tất cả.

Cứ như thế, đồng bạc dần dần mất đi niềm tin vào bản thân, ngày qua ngày nó sống mòn mỏi trong gian nan và nhục nhã. Một hôm, có người lữ khách vô tình phát hiện ra đồng bạc đáng thương này giữa vô vàn những đồng tiền khác. Anh ta ngắm nghía một hồi rồi reo lên: “Ô, đồng bạc của đất nước mình đây mà, mình sẽ đưa nó về lại quê hương!"

Đồng bạc rất vui, vì cuối cùng nó cũng đã gặp được người nhận ra giá trị thực sự của mình. Vậy là đồng bạc được đưa về quê hương. Ở đây, nó không còn tự ti và buồn rầu nữa, bởi vì nó đã được người ta nhìn nhận đúng với giá trị khi được sinh ra 

Trải qua một hành trình trắc trở, cuối cùng đồng bạc đã hiểu ra rất nhiều điều. Nó rút ra rằng: “Cho dù gặp bao nhiêu phiền não, đau khổ hay hiểu lầm thì cũng vẫn phải vững tin vào giá trị của bản thân. Cuối cùng sự thật sẽ chiến thắng tất cả!”

Bài học rút ra

Hãy tin vào giá trị thật của bản thân:

  • Đồng bạc đã trải qua rất nhiều chuyện buồn, bị coi là tiền giả và vô dụng, khiến nó đau khổ và mất niềm tin. Nhưng thực tế, nó vẫn luôn là một đồng bạc thật, có giá trị. Chỉ là nó chưa gặp được người hiểu rõ giá trị của mình mà thôi.
  • Giá trị của một người không phụ thuộc vào cách người khác nhìn nhận. Hãy luôn vững tin vào bản thân mình.

Hạnh phúc không phải là sự hào nhoáng bên ngoài:

  • Ban đầu, đồng bạc chỉ mong được đi đây đi đó để nhìn ngắm thế giới. Nhưng khi rời khỏi ông chủ, nó lại gặp nhiều chuyện đau khổ và cảm thấy mệt mỏi, nhục nhã. Nó chỉ thực sự vui khi gặp được người đồng hương và được quay trở về nơi thuộc về mình.
  • Hạnh phúc không phải là đi tìm sự hào nhoáng, mà là được sống đúng với bản chất và tìm thấy nơi mình thuộc về.

Những hiểu lầm và khó khăn chỉ là thử thách:

  • Đồng bạc đã bị hiểu lầm là tiền giả, bị sử dụng vào mục đích không tốt và khiến bà lão khổ sở. Nhưng những điều đó không làm thay đổi bản chất của nó. Nó kiên trì chịu đựng và cuối cùng đã tìm được người nhận ra giá trị của mình.
  • Cuộc sống sẽ có những lúc gặp phải khó khăn và hiểu lầm. Hãy kiên trì và vượt qua, vì cuối cùng sự thật sẽ luôn được chứng minh.

Đố vui qua truyện Một đồng bạc trắng


Bình chọn:
4.9 trên 7 phiếu
  • Năm hạt đậu - Truyện cổ tích

    Bên cạnh cánh đồng lúa mạch có một quả đậu, bên trong có năm hạt đậu. Dần dần, quả đậu cũng chín và ngả màu vàng.

  • Cô bé Tí Hon - Truyện cổ tích

    Ngày xưa, có một người phụ nữ luôn ước ao có một đứa con nhỏ nhắn, xinh xắn, vì thế bà đã tìm đến bà phù thủy, xin bà ta bày cách cho.

  • Công chúa Liễu Hạnh - Truyện cổ tích

    Tương truyền rằng, Ngọc Hoàng có bảy cô con gái vô cùng xinh đẹp. Công chúa Liễu Hạnh là con gái út của Ngọc Hoàng. Do được nuông chiều từ nhỏ nên tính tình Liễu Hạnh rất ngang ngược, phóng túng, thích làm mọi việc theo ý mình.

  • Sợi bấc tìm ra thủ phạm - Truyện cổ tích

    Ngày xưa có một tay phú thương tên là Phong. Hắn ta có mười chiếc mành lớn chở hàng hóa bán khắp trong Nam ngoài Bắc. Mỗi một chiếc mành đều có một người lái do một thủ hạ tin cẩn cai quản.

  • Tra tấn hòn đá - Truyện cổ tích

    Ngày xưa có hai vợ chồng một người nghèo, suốt năm đầu tắt mặt tối, ăn bữa sớm không biết có bữa chiều. Kỳ ấy năm hết Tết đến mà trong nhà không có lấy một bát gạo. Mãi về sau người chồng chạy hết các cửa nhà giàu, nói sùi bọt mép mới vay được ba công non.

>> Xem thêm