Văn mẫu lớp 6 - Tổng hợp các bài văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo Bài 4: Những trải nghiệm trong đời - Văn mẫu 6 Chân trờ..

Đóng vai Bọ Dừa viết đoạn văn có sử dụng câu cảm thán diễn tả lại tâm trạng của mình trong câu chuyện “Giọt sương đêm”

Tải về

Tôi là Bọ Dừa, tôi đã xa quê hương từ khi còn thanh niên vì cuộc sống mưu sinh. Giờ tôi đã bước sang độ tuổi “xưa nay hiếm”, đã trải qua những chặng đường dài, phiêu bạt trên nhiều tán cây và từng bị lũ trẻ con bắt cóc nhét vào những chiếc hộp

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Bài mẫu 1

     Tôi là Bọ Dừa, tôi đã xa quê hương từ khi còn thanh niên vì cuộc sống mưu sinh. Giờ tôi đã bước sang độ tuổi “xưa nay hiếm”, đã trải qua những chặng đường dài, phiêu bạt trên nhiều tán cây và từng bị lũ trẻ con bắt cóc nhét vào những chiếc hộp. Có những lần tưởng chết đi nhưng may mắn tôi vẫn còn sống sót. Một đêm nọ, trên con đường phiêu bạt, tôi tình cờ tìm được chỗ trọ ở chỗ anh thằn lằn. Vì sợ những chiếc hộp cũ nên tôi nằm luôn dưới vòm trúc. Đó là một đêm khó quên khi tình cờ giọt sương rơi xuống cổ kéo theo những kí ức xa xưa lan tỏa trên khắp da thịt tôi. Đêm đó thật dài khi những hình ảnh thuở ấu thơ cứ lần lượt hiện về như những thước phim quay chậm. Những tán cọ xòe ô, những cơn mưa đầu mùa, chị Ốc Sên, anh Tắc Kè ngày xưa hay trò chuyện cùng tôi,… tất cả cứ trở về, gần gũi, thân thương. Tôi bỗng nhớ ngôi làng nhỏ của mình quá! Phải rồi, bao nhiêu năm mải làm ăn tôi quên khuấy đi mất! Giờ sực nhớ ra cũng đã bước ra lứa tuổi xế chiều. Giá mà tôi có thể nhận ra sớm hơn! Khi anh gà trống vừa gáy o o, tôi đã vội vàng tỉnh dậy, giã từ chú Thằn Lằn và lên đường trở về thăm quê. Hi vọng rằng câu chuyện của tôi sẽ khiến nhiều bạn trẻ sớm nhận ra và trân trọng những điều gần gũi của cuộc đời mình.

Chú thích:

  • Câu cảm thán: phần gạch chân.

Bài mẫu 2

Tôi là Bọ Dừa, một kẻ đã dành cả tuổi thanh xuân để phiêu bạt, để rong ruổi trên những miền đất xa lạ. Ấy vậy mà, chỉ một giọt sương lạnh buốt rơi xuống cổ đêm qua, tôi bỗng giật mình tỉnh giấc! Ôi! Sao mà nhớ quê đến thế! Những ký ức tuổi thơ chợt ùa về, như một thước phim quay chậm—những tán cọ xanh rì, những con suối nhỏ róc rách, tiếng Tắc Kè gọi đêm, dáng chị Ốc Sên chậm rãi đi về... Tôi đã đi quá xa, quá lâu, đến nỗi quên mất rằng mình cũng có một nơi để trở về. Mải mê với những chuyến đi, tôi cứ ngỡ mình tự do, nhưng hóa ra trong lòng lại chất chứa biết bao nỗi cô đơn. Quê hương vẫn ở đó, lặng lẽ và bao dung, chỉ là tôi đã vô tình lãng quên. Không chần chừ nữa, khi ánh mặt trời vừa ló rạng, tôi khoác ba lô lên vai, vội vã tạm biệt Thằn Lằn. Tôi phải về thôi! Về để tìm lại chính mình, về để sưởi ấm tâm hồn đã mỏi mệt sau bao tháng năm phiêu dạt.

Chú thích:

  • Câu cảm thán: phần gạch chân.

Câu 3

Đêm qua, tôi đã không tài nào chợp mắt. Gió vi vu thổi qua những tán trúc, tiếng côn trùng rả rích vang vọng trong màn đêm tĩnh lặng, và rồi… giọt sương lạnh buốt kia đã đánh thức tôi, đánh thức cả những kỷ niệm đã ngủ vùi bấy lâu nay. Trời ơi! Sao lòng tôi lại bồi hồi đến vậy? Ngày bé, tôi cũng từng nằm dưới những vòm cây như thế này, lắng nghe tiếng đêm, ngắm những giọt sương long lanh đọng trên lá. Ngày ấy, quê tôi yên bình lắm, có bầy bạn thân thiết, có những ngày rong chơi không lo toan. Nhưng rồi vì cuộc sống, tôi ra đi, cứ ngỡ rằng thế giới rộng lớn ngoài kia sẽ cho tôi hạnh phúc. Thế mà giờ đây, đứng giữa đất khách quê người, tôi mới nhận ra mình đã đánh mất điều gì. Không được nữa! Tôi phải trở về! Về để được hít thở bầu không khí quê hương, để nghe lại những âm thanh thân thuộc, để không còn lạc lõng giữa dòng đời. Quê hương ơi, đợi ta nhé, ta đang về đây!

Chú thích:

  • Câu cảm thán: phần gạch chân.


Bình chọn:
4.3 trên 15 phiếu
Tải về

>> Xem thêm

Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 6 - Chân trời sáng tạo - Xem ngay

Tham Gia Group Dành Cho 2K13 Chia Sẻ, Trao Đổi Tài Liệu Miễn Phí