Viết bài văn tả cô giáo mà em yêu quý lớp 5


Cô Thủy là cô giáo chủ nhiệm lớp em. Cô giáo em cao cao, dáng người thon gọn, da trắng hồng, mặc áo dài rất đẹp. Bước vào lớp, cô như mang theo cả mùi thơm của nắng. Cả lớp ngây người nhìn cô. Cô dịu dàng mời cả lớp ngồi xuống. Bắt đầu giờ học, cô nhẹ nhàng viết lên bảng dòng chữ tròn trịa, ngay ngắn.

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Dàn ý chi tiết

Mở bài: Giới thiệu về cô giáo mà em định tả

- Đó là cô giáo dạy em năm lớp mấy?

Thân bài:

a. Tả bao quát

- Cô giáo tên là gì?

- Năm nay cô bao nhiêu tuổi?

- Cô dạy môn học nào?

- Cô có vóc dáng thế nào?

b. Tả chi tiết

- Tả ngoại hình

+ Khuôn mặt

+ Mái tóc

+ Trang phục

- Tả tính cách

+ Tính cách của cô như thế nào?

+ Em ấn tượng với phẩm chất nào của cô nhất?

- Kể về một kỉ niệm của em và cô

Kết bài: Tình cảm của em với cô giáo

Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 1

Cô Thủy là cô giáo chủ nhiệm lớp em.

Cô giáo em cao cao, dáng người thon gọn, da trắng hồng, mặc áo dài rất đẹp. Bước vào lớp, cô như mang theo cả mùi thơm của nắng. Cả lớp ngây người nhìn cô. Cô dịu dàng mời cả lớp ngồi xuống. Bắt đầu giờ học, cô nhẹ nhàng viết lên bảng dòng chữ tròn trịa, ngay ngắn. Bàn tay cô lướt nhanh như một hoạ sĩ. Chỉ một loáng, hàng chữ đẹp hiện ra. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Giọng đọc của cô thật ấm áp và truyền cảm. Khi giảng bài, khuôn mặt của cô luôn tươi cười biểu lộ sự thân thiện. Bàn tay cô nhẹ nhàng đánh nhịp theo từng câu văn, câu thơ. Đôi mắt cô luôn nhìn thẳng về phía học sinh thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trán cô lấm tấm những giọt mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Thỉnh thoảng cô đi xuống lớp xem chúng em ghi bài, thảo luận nhóm. Trong bài giảng, cô thường đặt câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự suy nghĩ của tất cả học sinh trong lớp. Cô lúc nào cũng gần gũi chúng em. Trong những giờ học căng thẳng, cô thường kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện ngắn rất hay và bổ ích. Kết thúc tiết học, bao giờ cô cũng lưu ý những điều cần nhớ cho chúng em.

Cả lớp em ai cũng yêu quý và kính trọng cô.

Bài văn siêu ngắn Bài mẫu 2

Cô Ngọc Mai là giáo viên dạy âm nhạc của lớp em. Cô vừa chuyển về trường em vào đầu năm học này, nhưng cô đã nhanh chóng trở thành thần tượng mới của cả lớp em.

Cô Mai có vóc dáng cao ráo và mảnh mai như các cô mẫu ảnh em vẫn xem ở trên tạp chí. Với khuôn mặt thanh tú, xinh xắn và mái tóc đen óng mượt, cô Mai mang đậm vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Á Đông. Khi đi dạy, cô thường mặc các bộ áo dài từ kiểu truyền thống cho đến cách tân. Vẻ nền nã, dịu dàng ấy khiến bạn học sinh nào cũng yêu quý cô từ ngay lần gặp đầu tiên. Điều em ấn tượng nhất ở khuôn mặt cô Mai là đôi mắt. Đôi mắt của cô to và có màu nâu nhạt. Khi cô mỉm cười, đôi mắt ấy sẽ sáng ngời lên như viên pha lê quý hiếm. Tiếng nói của cô Mai dịu dàng, ấm áp như tiếng mẹ ru hời. Còn giọng hát của cô thì chẳng thể nào mà chê được. Cô hát rất hay, không hề thua kém các ca sĩ. Từ bài hát dân ca đến nhạc trẻ, bài nào cô cũng hát được cả. Cô Mai rất thân thiện với học sinh của mình. Cô ấy giống như một người bạn cho chúng em được tâm sự và trò chuyện. Nhờ vậy mà những tiết âm nhạc của chúng em lúc nào cũng vui và tràn ngập tiếng cười.

Em quý cô Mai lắm. Mong rằng sau này khi lớn lên, em cũng có thể trở thành một cô giáo tuyệt vời như thế.

Bài tham khảo Bài mẫu 1

Trong những năm học ở cấp một có rất nhiều thầy cô đã dạy em, ai em cũng quý cũng yêu. Nhưng người em dành nhiều tình thương nhất, đó là cô Hồng Nga - người đã dìu dắt em trong năm học lớp ba.

Cô Nga năm nay khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Điều mà ai cũng có thể thấy được khi tiếp xúc với cô đó là lòng yêu nghề và yêu trẻ vô cùng. Mỗi khi có bước vào lớp, nụ cười tươi thắm khoe hai hàm răng trắng đều như hạt bắp luôn nở trên môi. Mái tóc dày, đen mượt thả ngang lưng rất phù hợp với gương mặt trái xoan thanh tú. Miệng cô hơi nhỏ nên khi cười chúm chím như một nụ hoa. Chúng em thích nhất khi cô đến lớp và bộ áo dài màu xanh da trời thướt tha, dịu dàng. Lúc đó, em thấy cô trẻ trông rất trẻ trung và duyên dáng.

Chúng em rất thích nghe cô giảng bài. Cô có giọng nói rất nhẹ nhàng và trong trẻo kết hợp với phong cách vui tươi dí dỏm càng làm cho giờ dạy thêm sinh động, hấp dẫn. Cô hay tìm kể cho chúng em nghe những câu chuyện xoay quanh câu tục ngữ: "Có công mài sắt, có ngày nên kim" để khuyên nhủ các bạn chưa chăm chỉ, kiên trì trong học tập. Em còn nhớ, mặc dù cô bận rất nhiều việc nhưng cô vẫn dành thời gian để đến thăm từng nhà học sinh. Có một lần, em bị ốm nặng đột ngột phải nghỉ học ở nhà. Không ngờ, sau khi tan trường về cô đã không ngại đường sá, nắng gắt vội đến thăm cô học trò nhỏ. Tấm lòng tận tuỵ vì học sinh của cô đã làm cả nhà em vô cùng cảm động! Đặc biệt cô còn dành nhiều thì giờ để chăm chút các bạn nghèo các bạn chưa ngoan. Lúc ấy trong lớp em có bạn Hùng mồ côi mẹ ít được ba quan tâm chăm sóc, bạn thường nghỉ học, thỉnh thoảng cô mua cho bạn vài cuốn tập hoặc quyển sách hay. Nhờ tình thương của cô và lớp 5A chúng em, bạn Hùng đã khắc phục dần khuyết điểm và học tập tiến bộ rõ rệt vào cuối học kì một. Cuối năm ấy, lớp em lại nhận được cờ khen của Ban giám hiệu trường. Cô bảo đó là thành tích của tập thế chúng em. Nhưng riêng em, em nghĩ vinh quang đó phần lớn chính là nhờ công lao dạy dỗ của cô vậy!

Giờ đây, dù chúng em đã xa cô, xa mái trường cấp 1 thân yêu để lên học cấp 2. Chúng em mãi mãi vẫn còn nhớ như in gương mặt, dáng đi, giọng nói, tiếng cười thân yêu của cô giáo Nga ngày nào. Sau này, khi em đã khôn lớn và biết nghĩ, em càng quý, càng trân trọng tình thương cô đã dành cho chúng em, đám học trò nhỏ chưa ngoan lắm! Cô ơi, em xin hứa sẽ cố gắng học thật giỏi, thật chăm và ngoan hơn để không phụ lòng mong mỏi của cô đối với chúng em.

Bài tham khảo Bài mẫu 2

"Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương" Kể từ khi được học cô Oanh, em đã thực sự hiểu được câu hát này. Cô giống như người mẹ thứ hai, người mẹ ở ngôi trường tiểu học này. Cô Oanh đã dạy em từ hồi lớp 3 cho đến giờ, những bài học cô dạy chúng em đều ghi sâu trong lòng. Trong đó tiết học khiến em khó quên được nhất lại chính là tiết học cô dạy về bài "Nghĩa thầy trò".

Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh đầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bải giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.

Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp, xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Gần hết giờ cô dành 5 phút lắng lại kể cho chúng em về người thầy của cô, em nhìn thấy sự xúc động không che giấu được từ trong ánh mắt của cô.

Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, ngay cả mỗi người chúng em cũng không giấu được sự xúc động và bồi hồi trong lòng về một giờ học quá ý nghĩa.

Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo Oanh, cô không chỉ dạy dỗ em nhiều bài học đáng quý trong sách vở mà cả trong cuộc sống nữa. Mai này dù có đi đâu bao xa thì em mãi cũng không thể quên được người mẹ thứ hai này của em.

Bài tham khảo Bài mẫu 3

Người ta thường ví cô giáo là người mẹ thứ hai của những người học trò. Em cảm thấy lời ví von đó quả thật rất đúng đắn. Bởi với em, cô Ngọc Hà - giáo viên chủ nhiệm của em từ lớp 1 cho đến nay thực sự là một người mẹ yêu dấu của đàn con 5A.

Cô Hà - người mà em và các bạn vẫn gọi thân mật là mẹ Hà năm nay đã gần bốn mươi tuổi. Tuy vậy, cô vẫn trông rất trẻ và tươi tắn lắm. Mẹ Hà có dáng người nhỏ nhắn, mảnh mai, nổi bật với mái tóc màu nâu hạt dẻ suôn mượt, dài ngang vai. Với mái tóc đó thôi mà mỗi ngày cô lại biến tấu một cách đa dạng hơn hẳn. Có lúc cô tết đuôi sam, có lúc buộc lên một nửa, có lúc uốn xoăn nhẹ ở đuôi, có lúc thì buộc đuôi ngựa. Chỉ có một điều luôn không thay đổi là cái tóc mái ở trước trán của cô. Vì cô thường bảo cô khá tự ti về cái trán ngắn của mình, nên mới để mái để che đi. Khuôn mặt của cô có dáng tròn bầu, hai má phúng phính như em bé. Đôi mắt của cô là mắt một mí, lại hay cười nên lúc nào trông cũng cong cong như hai vành trăng non. Cái mũi của cô khá nhỏ, hơi hếch lên. Hễ trời trở lạnh, mũi cô sẽ đỏ ửng lên trông đáng yêu vô cùng. Khuôn miệng của cô Hà khá nhỏ, nên khi cười nói cứ chúm cha chúm chím. Bàn tay cô hà thon dài và ấm áp. Nó có vết chai ở ngón tay do thời gian dài cầm phấn, cầm bút. Em vẫn nhớ như in cảm giác khi cô dùng đôi tay đó nắm lấy tay em hướng dẫn viết chữ, khi cô xoa đầu em, vỗ lưng em cổ vũ tinh thần.

Tính cách của cô Hà rất gần gũi và thân thiện. Các thầy cô trong trường ai ai cũng biết cô và hay trò chuyện với cô. Cả các bác lao công, đầu bếp ở căn-tin cũng biết ngay khi chúng em giới thiệu là học sinh của cô Hà. Tính cách ấy còn giúp cô gần gũi hơn với các học sinh của mình. Với chúng em, cô vừa là cô giáo, vừa là người mẹ thứ hai, vừa là bạn bè. Chúng em có thể chia sẻ với cô những suy nghĩ và cảm xúc của bản thân để được cô tư vấn, chỉ dẫn cho. Khi vui chơi, cô hòa nhập với chúng em hết mình, nhưng trong giờ học, cô cũng rất nghiêm khắc. Nhờ thế mà lớp em luôn học tập chăm chỉ và phấn đấu vươn lên từng ngày.

Lúc nào, em cũng cảm thấy may mắn khi được là một trong bốn mươi người con của mẹ Hà trong những năm học tập dưới mái trường tiểu học. Ít tháng nữa thôi, em và các bạn sẽ rời xa cánh chim của mẹ Hà để bước tiếp con đường mới. Nhưng chắc chắn, em sẽ không bao giờ quên những bài học và kỉ niệm tuyệt vời suốt năm năm qua với mẹ Hà.

Bài tham khảo Bài mẫu 4

Công cha, áo mẹ, chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh

Từ xưa tới nay, câu ca dao này vẫn được truyền từ đời này sang đời khác, nghề giáo đã vận dụng câu ca dao này vào bài giảng. Ở trường em đang học cũng thế. Trong các thầy cô giáo đã dạy em thì cô Kiều là người mà em yêu mến nhất. Mỗi tiết học đều vang lên giọng nói âu yếm của cô: “Có em nào chưa hiểu bài không”? Câu nói đó thật ấm áp biết dường nào.

Cô Kiều năm nay 40 tuổi. Thân hình khá cân đối với tà áo dài cô thường mặc mỗi khi đến lớp. Nhờ mang đôi giày cao gót màu đen bóng nên trông cô cao hơn, bắt mắt hơn. Mái tóc cô dài, đen mượt và luôn được buộc cao gọn gàng. Khuôn mặt hình trái xoan, nổ bật với làn da trắng. Mặc dù không cần phấn son nhưng mặt cô vẫn xinh đẹp và hiền hậu lạ thường. Đó là khuôn mặt hiền từ và được pha lẫn nét khôi hài. Vầng trán hơi cao để lộ sự thông minh với khí chất của một người giáo đã luôn khiến chúng em yêu thương và khâm phục hơn. Đôi mắt sáng thường thay đổi trông như một nhà ảo thuật. Khi vui đôi mắt ấy thường ánh lên những tia sáng hạnh phúc khi chúng em được điểm cao. Khi bạn nào không tập trung học thì nó trở nên nghiêm nghị thật khó tả. Cô chỉ nhìn thôi cũng đủ để cả lớp im lặng một cách nặng nề. Giọng nói lúc trầm, lúc bổng, lúc nhanh, lúc chậm của cô đã cuốn hút chúng em vào thế giới kiến thức của cô - một thế giới vẫn còn nhiều bí ấn đang chờ đợi chúng em khám phá. Cô rất hay cười, nụ cười tươi tắn và rạng rỡ như hoa. Cô nhìn càng cuốn hút hơn bởi hàm răng đều như những hạt bắp và trắng như muối biển. Cô rất thân thiện với học sinh. Cô luôn công bằng giữa bạn giỏi và bạn yếu.

Cô giảng dạy rất tận tình và chu đáo. Những phần nào khó, cô thường gợi mở những câu hỏi nhỏ giúp chúng em phát biểu và tìm hiểu bài một cách dễ dàng hơn. Cô hướng dẫn cho chúng em viết từng nét chữ. Mỗi khi cô kể chuyện hay đọc thơ, chúng em đều chăm chú lắng nghe. Cô luôn hết lòng giúp đỡ các thầy cô đồng nghiệp cùng dạy tốt. Cô là một giáo viên gương mẫu nên được tất cả học sinh chúng em yêu mến. Chúng em cũng rất vui khi học với cô. Học với cô thật thích biết bao.

Em rất yêu quý cô Kiều. Mặc dù giờ đây không còn học với cô nữa nhưng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em sẽ ghi nhớ lời cô dạy và cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cô.

Bài tham khảo Bài mẫu 5

Năm nay, em đã học lớp Năm. Vì vậy ở dưới mái trường tiểu học thân thương này, em đã trải qua học nhiều thầy cô. Tuy nhiên hầu hết các thầy cô vẫn còn dạy ở trường. Chỉ có cô Tâm là về hưu, cũng là người cô giáo đã để lại cho em nhiều ấn tượng và tình cảm tốt đẹp nhất.

Năm em học cô Tâm năm lớp Ba thì cô đã ngoài tuổi năm mươi. Với vóc người tầm thước, tóc uốn ngắn, nước da trắng giúp cho cô trẻ hơn so với số tuổi. Vầng trán cô rộng, cao với khoảng 30 năm trong nghề, tất cả đã toát lên trên gương mặt vẻ đạo mạo của một người trí thức. Đôi mắt cô hiền từ rất phù hợp với giọng nói nhỏ nhẹ, từ tốn. Mỗi khi cô cười, nụ cười thật thân thiện và để lộ hai hàm răng trắng muốt, đều đặn. Tuy cô vẫn mặc áo dài đến trường như bao cô giáo khác nhưng trông giản dị qua những màu sắc sẫm hơn.

Trong lớp, cô giảng bài thật dễ hiểu. Nếu có bạn nào chưa thông, cô không bao giờ to tiếng rầy la, chê bai mà còn khuyến khích cứ nêu lên những điều không hiểu để nghe cô giảng lại. Đối với học sinh yếu, cô còn dành thời gian hướng dẫn thêm, để tất cả học trò mình ai cũng tiến bộ. Đối với các em có hoàn cảnh khó khăn, cô đặc biệt lưu tâm và tìm cách giúp đỡ. Có lần em nằm viện cả tuần, thật là cảm động khi cô vào bệnh viện thăm. Cô đã để nhiều tâm sức vào mọi hoạt động của lớp, của đội. Mỗi khi lớp chúng em được tuyên dương, được khen thưởng, cô biểu hiện niềm vui bằng nụ cười thật tươi. Gương mặt cô đôn hậu, tính tình cô hiền lành nên rất được lòng đồng nghiệp, phụ huynh học sinh. Cô còn tận tình đến nhà phụ huynh để trao đổi nhằm cùng nhau sửa chữa những thiếu sót trong học hành của đứa trẻ . Vì vậy cha mẹ học sinh rất yêu mến và tin tưởng cô. Chúng em xem cô như người mẹ thứ hai bởi đức tính của cô luôn khoan dung và độ lượng.

Mặc dù không còn gặp cô ở trường nữa nhưng trong lòng em vẫn còn đó sự kính mến, vẫn còn nhớ da diết những kỉ niệm trong thời gian cô dìu dắt. Bây giờ, cô Tâm về đâu, ở đâu? Em tin rồi một ngày nào đó, em sẽ tìm gặp lại cô: Một giáo viên đã cho em nhiều ấn tượng và tình cảm sâu sắc nhất trong thời thơ ấu.


Bình chọn:
4.4 trên 84 phiếu
  • Viết bài văn tả thầy giáo mà em yêu quý lớp 5

    Gần năm năm trôi qua mà em vẫn còn nhớ hình bóng thầy giáo lớp Một của em như vừa mới gặp thầy ngày hôm qua vậy. Trên vầng trán cao và rộng của thầy đã hằn sâu nhiều nếp nhăn. Nhìn mái tóc đã bạc phơ vì năm tháng, gương mặt gầy gầy, em đoán thầy đã dạy học từ lâu lắm rồi.

  • Viết bài văn tả một người lớn tuổi mà em yêu quý lớp 5

    1. Mở bài: Giới thiệu chung về người lớn tuổi mà em yêu quý là ai? Có quan hệ gì với em? 2. Thân bài: - Miêu tả ngoại hình của người đó(khuôn mặt, mái tóc, hàm răng, nụ cười, hình dáng...) - Miêu tả tính cách người đó có gì khiến em yêu quý và học hỏi được từ họ.

  • Viết bài văn tả một người hàng xóm mà em yêu quý lớp 5

    Bác Kiên là hàng xóm của nhà em. Em thường gặp bác ấy vào mỗi buổi chiều, khi hai bác cháu chạy bộ quanh công viên. Bác Kiên là thầy giáo dạy Toán ở trường cấp ba của xã em. Năm nay bác khoảng gần 40 tuổi, nhưng nhờ thường xuyên rèn luyện nên trông vẫn trẻ trung lắm. Bác không quá cao, chỉ khoảng 1m6, với vóc dáng cân đối, rắn rỏi. Bác có mái tóc đen, hơi bông xù, trông từ xa cứ như một cục bông vậy.

  • Viết bài văn tả một người bạn đã gắn bó với em trong những năm học qua lớp 5

    Lớp trưởng lớp em là Minh Quân - một chàng trai thông minh và hài hước. Cậu ấy cũng chính là người bạn thân thiết nhất của em. Nhà Quân cách nhà em khoảng 300m, nên sáng nào chúng em cũng đến trường cùng với nhau. Quân mới học lớp 5 nhưng đã cao hơn 1m6.

Tham Gia Group Dành Cho 2K14 Chia Sẻ, Trao Đổi Tài Liệu Miễn Phí