Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Trở gió>
Tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã tạo nên một hình dung trọn vẹn về những cơn gió chướng. Mùa gió chướng về không chỉ là sự thay đổi thời tiết, báo hiệu một năm cũ sắp qua
Tổng hợp đề thi giữa kì 1 lớp 7 tất cả các môn - Kết nối tri thức
Toán - Văn - Anh - Khoa học tự nhiên
Tóm tắt
Tóm tắt 1:
Đoạn trích Trở gió là những tâm tư, cảm nhận của tác giả khi mùa gió về. Những tâm trạng lộn xộn, ngổn ngang vừa bực vừa mừng, ngóng chờ, vội vã. Nhưng cũng chính những cơn gió chướng lại là một phần của cuộc sống của nhân vật “tôi”, nhắc đến nó sẽ khiến tác giả da diết nỗi nhớ cùng những hình ảnh về quê nhà.
Tóm tắt 2:
“Trở gió” của Nguyễn Ngọc Tư viết về những cảm giác của tác giả khi ngóng chờ những cơn gió chướng. Mùa gió về cũng đem theo cảm xúc, tâm tư lộn xộn, vội vã vì chẳng kịp làm gì mà thời gian đã trôi đi nhanh. Gió chướng về cũng là lúc một năm mới đến, chúng dần trở thành một phần không thể thiếu của nhân vật “tôi” trong bài viết, đến mức tác giả có thể nghe đến nó mà “chết giấc” trong nỗi nhớ quê nhà.
Tóm tắt 3:
Đoạn trích là cuộc hẹn của nhân vật “tôi” cùng với những cơn gió chướng. Đối với tác giả, mỗi lần mùa gió về, tâm trạng của “tôi” lại lộn xộn, ngổn ngang vừa bực vừa không rõ ràng. Mặc dù nuối tiếc vì thời gian trôi gấp gáp với nhiều chuyện chưa thể thực hiện, nhưng nhân vật “tôi” vẫn mong gió chướng về, bởi những cơn gió này đã trở thành một phần của cuộc sống, của những kí ức tươi đẹp nơi quê nhà.
Xem thêm
Tóm tắt 4:
Văn bản Trở gió của Nguyễn Ngọc Tư là những tâm tư của tác giả về trận gió chướng (gió mùa) cuối năm với sự biến đổi của cảnh vật cũng như sự thay đổi trong cách cảm, cách nghĩ của con người. Đối với tác giả, tình cảm với mùa gió cũng giống như một phần kí ức về quê hương, nhắc đến hai từ “gió chướng”, tác giả sẽ chết giấc trong nỗi nhớ quê nhà không gì có thể mua được.
Tóm tắt 5:
Qua đoạn trích Trở gió, tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã tạo nên một hình dung trọn vẹn về những cơn gió chướng. Mùa gió chướng về không chỉ là sự thay đổi thời tiết, báo hiệu một năm cũ sắp qua, mà còn gợi trong tâm trạng của con người những cảm xúc ngóng chờ, vội vã ngổn ngang. Dẫu vậy, hai từ “gió chướng” vẫn gắn liền với nỗi nhớ và những kỉ niệm về gia đình và quê hương vô cùng đẹp đẽ, không thể nào quên.
Tóm tắt 6:
"Trở gió" viết về những cảm xúc của nhân vật "tôi" khi ngóng chờ cơn gió chướng. Mùa gió về làm "tôi" vừa mừng vừa bực bởi như vậy là sắp hết năm, bản thân sẽ già đi một tuổi và thời gian trông ngày càng nhanh. Từng cơn gió chướng cũng báo hiệu Tết đến, mọi người được mua sắm quần áo mới. Gió chướng còn gắn liền với mùa thu hoạch lúa. Đặc biệt, hơn hết, gió chướng mang đến hương vị quê hương, khơi gợi nỗi nhớ nhà của nhân vật "tôi".
Tóm tắt 7:
Văn bản "Trở gió" của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nói về cảm xúc đan xen lẫn lộn của nhân vật "tôi" khi mùa gió về. "Tôi" cảm thấy buồn tủi vì gió về báo hiệu sắp hết một năm, bản thân thêm một tuổi. Nhưng trên hết, "tôi" vẫn luôn ngóng trông, chờ đợi gió chướng. Gió xuất hiện cũng là lúc Tết đến, xuân về, ai ai cũng được sắm quần áo mới. Những cơn gió đó còn song hàng cùng mùa thu hoạch. Và thấy gió chướng, "tôi" lại càng cảm thấy nhớ quê nhà da diết.
Tóm tắt 8:
"Trở gió" của Nguyễn Ngọc Tư viết về những dòng cảm xúc của nhân vật "tôi" trong khoảnh khắc đợi gió chướng về. Ban đầu, "tôi" thấy hơi buồn khi nghĩ tới việc gió về là sắp hết một năm, bản thân sẽ già thêm một tuổi. Nhưng sự mong chờ, ngóng trông đã lấn át cảm xúc ấy. "Tôi" chờ đợi gió chướng về bởi nó báo hiệu Tết gần đến, mọi người có thể đi mua sắm đồ mới. Từng cơn gió đến cũng là lúc mùa thu hoạch diễn ra. Và gió chướng xuất hiện làm lòng "tôi" lại thấy chông chênh nỗi nhớ quê hương.
Tóm tắt 9:
"Trở gió" nói về xúc cảm của nhân vật "tôi" lúc chờ đón cơn gió dữ. Mùa gió về khiến "em" vừa mừng vừa tủi vì điều đó có tức là một năm sắp hết, em sẽ thêm một tuổi và thời kì như trôi nhanh hơn. Mỗi đợt gió xấu về cũng báo hiệu Tết tới, mọi người sắm sửa quần áo mới. Gió còn gắn liền với mùa thu hoạch lúa. Đặc thù hơn hết là gió chướng mang hương vị quê hương, khơi gợi nỗi nhớ da diết của nhân vật "tôi".
Tóm tắt 10:
Văn bản "Trở gió" của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nói về những xúc cảm lộn lạo của nhân vật "tôi" lúc gió mùa chướng về. "Em" thấy buồn vì gió báo hiệu một năm đã hết, bản thân thêm một tuổi. Nhưng trên tất cả, "tôi" vẫn luôn đợi, chờ gió. Những cơn gió xuất hiện cũng là lúc Tết tới, xuân về, người nào cũng sắm sửa quần áo mới. Những cơn gió đó song song với mùa gặt. Và nhìn thấy gió, "tôi" lại càng thấy nhớ nhà.
Tóm tắt 11:
Đoạn trích Trở gió là những tâm tư, cảm nhận của tác giả khi mùa gió về. Những tâm trạng lộn xộn, ngổn ngang vừa bực vừa mừng, ngóng chờ, vội vã. Nhưng cũng chính những cơn gió chướng lại là một phần của cuộc sống của nhân vật “tôi”, nhắc đến nó sẽ khiến tác giả da diết nỗi nhớ cùng những hình ảnh về quê nhà.
Tóm tắt 12:
Văn bản Trở gió của Nguyễn Ngọc Tư kể về cảm xúc và kỷ niệm của tác giả mỗi khi mùa gió chướng – làn gió cuối năm – trở lại. Gió chướng gợi trong lòng người viết niềm vui tuổi thơ, nỗi lo toan của mẹ, và hương vị Tết quê hương. Dù đi xa, chỉ cần nghe hai tiếng “gió chướng”, tác giả lại bồi hồi nhớ về quê nhà, nơi chứa đựng kí ức, tình mẹ và nỗi nhớ thương tha thiết.
Tóm tắt 13:
Văn bản Trở gió của Nguyễn Ngọc Tư là dòng hồi ức về mùa gió chướng – ngọn gió báo hiệu thời khắc cuối năm ở miền quê Nam Bộ. Mỗi khi gió về, tác giả lại mang tâm trạng vừa vui, vừa buồn, nhớ về tuổi thơ háo hức đón Tết, nhớ người mẹ lam lũ lo cho cái Tết đủ đầy. Gió chướng không chỉ là hơi thở của thiên nhiên mà còn là hơi ấm của quê hương, gợi lên bao kỷ niệm thân thương và nỗi nhớ da diết với miền đất tuổi thơ.
Tóm tắt 14:
Nguyễn Ngọc Tư trong Trở gió viết về cảm xúc của mình trước mùa gió chướng – biểu tượng quen thuộc của vùng sông nước Nam Bộ. Gió chướng gợi Tết đến, gợi tuổi thơ hồn nhiên, gợi nỗi lo nghèo khó của mẹ và cảnh quê thanh bình mùa thu hoạch. Dù thời gian trôi, tác giả vẫn không nguôi nhớ những mùa gió xưa, nơi lưu giữ tình yêu quê hương sâu nặng và ký ức ngọt ngào của một thời thơ bé.
Văn bản "Trở gió" có bố cục hai phần, với nội dung chính xoay quanh tâm trạng ngổn ngang và mong chờ của nhân vật "tôi" khi mùa gió chướng về, gắn liền với nỗi nhớ quê nhà. Tóm tắt, tác giả diễn tả sự lộn xộn, bồn chồn xen lẫn tiếc nuối khi thời gian trôi đi, nhưng đồng thời cũng có sự mong đợi và yêu mến những cơn gió này, vì chúng là một phần không thể thiếu trong ký ức và cuộc sống.
Bố cục
- Phần 1 (Từ đầu đến “bắt đầu rụng xuống”): Tâm trạng ngổn ngang của tác giả khi mùa gió chướng về.
- Phần 2 (Còn lại): Sự mong chờ và tình cảm của tác giả với những cơn gió chướng.
Nội dung chính
Tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã tạo nên một hình dung trọn vẹn về những cơn gió chướng. Mùa gió chướng về không chỉ là sự thay đổi thời tiết, báo hiệu một năm cũ sắp qua, mà còn gợi trong tâm trạng của con người những cảm xúc ngóng chờ, vội vã ngổn ngang. Dẫu vậy, hai từ “gió chướng” vẫn gắn liền với nỗi nhớ và những kỉ niệm về gia đình và quê hương vô cùng đẹp đẽ, không thể nào quên.
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 7 - Kết nối tri thức - Xem ngay
Các bài khác cùng chuyên mục
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Bản tin về hoa anh đào
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Lễ rửa làng của người Lô Lô
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thủy tiên tháng Một
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Nói với con
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Hãy cầm lấy và đọc
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Bản tin về hoa anh đào
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Lễ rửa làng của người Lô Lô
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thủy tiên tháng Một
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Nói với con
- Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Hãy cầm lấy và đọc




